10.12.2016

Nam Thần: Chương 20

Chương 20

Cuối kỳ, Hạ Mộc mang theo thành tích tối đa rời khỏi đại học nông nghiệp, trời vừa sáng đã gọi xe đến trước cổng trường, cậu trực tiếp ngồi xe đến sân bay. Vé đã được đặt trước 2 tuần, nhưng so với giá bình thường còn mắc hơn một chút, chẳng được chiết khấu chút nào cả.

Cân nhắc việc chỉ ngồi có 2 tiếng, Hạ Mộc không có đặt vé hạng sang, mà chọn loại phổ thông. Tuy lấy điều kiện hiện tại của cậu hoàn toàn đủ khả năng ngồi khoang dịch vụ, nhưng cậu cảm thấy không cần thiết lắm, lại có thể tiết kiệm được chút tiền! Gần đây cậu mua quà cho người nhà tốn không ít tiền, thế nhưng dùng cho bản thân lại keo kiệt vô cùng, bình thường ngoại trừ tiền sinh hoạt phí bắt buộc ra, cơ hồ không nỡ xài vào gì cả. Lần ra tiền duy nhất gần đây chính là mua máy vi tính, bởi vì cậu phiên dịch cần dùng đến máy rất nhiều, còn phải cùng khách hàng liên hệ đơn hàng, cho nên máy vi tính vô cùng cần thiết.
Ngay lúc Hạ Mộc tràn đầy vui vẻ về nhà ăn tết, một đoạn video được đăng lên mạng, sau đó tổng lượt xem cùng chia sẻ tăng nhanh như tên lửa, tiêu đề của video đó là —— Giáo thảo (Chỉ tui T^T) của chúng tôi.
Trong video, một vị thiếu niên tướng mạo tuấn tú mặc võ phục đang đứng luyện công trên võ đài, tiêu sái nhẹ nhàng xuất từng quyền Thái Cực, sau đó là những tràn vỗ tay trầm trồ khen ngợi của người bên dưới. Trong ấn tượng của người Trung Quốc, Thái Cực quyền là một loại thể dục chậm rì rì dành cho mấy ông lão bà lão vận động dưỡng sinh, nhưng cái video này đã làm cho bọn họ thay đổi hoàn toàn định kiến đó, lần đầu họ biết thì ra Thái Cực cũng có thể tùy ý tiêu sái như thế, thậm chí có thể nói là xinh đẹp đến động lòng người.
Rõ ràng không có động tác mạnh bạo, nhưng vẫn làm cho người khác nhìn nhận ra bên trong từng chiêu từng thức đều chứa sát cơ. Đương nhiên đây là do mọi người ảo giác, chỉ có thể nói người biểu diễn bài này quá tốt, thậm chí còn có người ở phần bình luận đánh giá bên dưới phát hiện mấy vị sư phụ nổi tiếng cũng để lại lời bình, mấy vị ấy đều nói người biểu diễn Thái Cực quyền này, đã có mấy phần phong phạm đạo gia rồi.
Những lời bình luận này vừa đăng lên, lập tức dẫn đến rất nhiều người yêu thích Thái Cực dồn dập vào xem, vì vậy video trở nên hot, người trong video cũng nổi bật hơn. Đặc biệt phía dưới còn có người bình luận nói rằng đó là học sinh trường đại học nông nghiệp của họ, còn là trạng nguyên trong đợt thi tuyển đại học năm nay, internet nhất thời xôn xao lay động. Theo bình luận ngày càng nhiều, tư liệu của người trong video cũng ngày càng đầy đủ hơn, mọi người càng tỏ ra bội phục với vị thanh niên đó.
Học bá văn võ song toàn? Nhất định phải sùng bái! Còn mấy học sinh tuổi không lớn từ cấp tiểu học trở lên sau khi xem xong, thậm chí còn muốn đi luyện Thái Cực quyền, nói muốn giống thần tượng của tụi nó. Điều này làm cha mẹ chúng vui mừng không ngớt, so với sùng bái minh tinh này nọ, trở thành fan của học bá văn võ song toàn càng làm bọn họ yên tâm.
Nam nhân nào đó cũng nhìn thấy đoạn video này, nhưng lại làm hắn rất rất khó chịu, bởi vì hắn bị ông nội mình đơn độc xách ra phê bình, nói hắn luyện Thái Cực quyền còn không bằng một tên nhóc con, suýt chút nữa làm hắn tức chết. Cũng may hắn đủ hàm dưỡng, lúc này mới không giết tới tận trường học của tên nhóc con phiền phức nào đó, thế nhưng hắn cũng hờn dỗi hết mấy ngày, bởi vì hắn lại bị ông nội lôi lôi kéo kéo luyện Thái Cực quyền, lại chẳng bao giờ luyện tốt được. [Edit: t rất nghi ngờ cái độ ‘hàm dưỡng’ của chú đấy!]
Thậm chí, hắn hoài nghi có phải ông nội cố ý chỉnh mình hay không đây, rõ ràng biết với tính cách của hắn không thích hợp luyện Thái Cực, lại luôn cố tình ép hắn luyện, một bộ nội ngoại kiêm tu, nhu hòa chầm chậm, nhẹ nhàng kết hợp giữa cương và nhu, vẫn cứ bị hắn luyện đến đằng đằng sát khí, cực kỳ dũng mãnh.
“Cháu cố ý làm ông tức chết đúng không?”
Lão gia tử nhìn thằng cháu trai thứ 2 này của mình làm sao cũng luyện không ra hình dạng gì hết, tức giận đến đỏ cả mặt.
“Hừ!”
Nam nhân nghiêng đầu đi, hắn quyết định trở về sẽ tìm tên nhóc gây phiền phức kia, đều là do nó hết. Nếu không phải nó, mình cũng đâu bị ông nội liên tục gọi điện thoại thúc trở về, sau đó một lần lại một lần dằn vặt mình thế này chứ!
“Cháu còn không phục? Cháu xem lại mình đi, còn không bằng thằng nhóc mặt búng ra sữa kia, đi mà học hỏi người ta ấy. Trước đây không phải cháu đã xem qua người ta biểu diễn một lần rồi sao? Đem lần đó với đoạn video này nghiền ngẫm cẩn thận đi, cả người cháu lệ khí quá nặng, ông đây chỉ hi vọng cháu luyện Thái Cực nhằm giảm bớt lệ khí của bản thân, không để một ngày nào đó hại người hại mình.”
Lão gia tử lo lắng nhìn cháu mình, thằng nhóc này từ nhỏ đã mất cả cha lẫn mẹ, khi còn bé cũng không bị bắt nạt, sao lại dưỡng ra cái tính tình táo bạo thế này, đừng xem bình thường nó biểu hiện không sai, một khi nổi giận là rất dễ đánh chết người, thời niên thiếu thường thường đem những tên không có mắt trêu chọc nó đập đến nhập viên, đây là nhờ có bảo vệ xuất hiện kịp thời cứu mấy người đó đấy, nếu không quản từ thời niên thiếu, sau này càng khó quản hơn.
Sau đó, ông nhìn không được nữa, liền đem nó từ nhà thằng cả về bên mình, bắt nó mỗi ngày cùng mình luyện Thái Cực, lúc này mới làm nó dễ tính một chút, không giống như thời niên thiếu hở chút là tức giận, thế nhưng lệ khí của nó cũng ngày một nặng hơn, thậm chí ẩn núp càng sâu, đây cũng là lý do nó cứ luyện mãi Thái Cực mà vẫn không tốt được, cố tình nó lại không có tâm cải chính.
Vì thằng cháu này, ông đây sắp bạc hết mấy sợi tóc đen còn sót lại rồi đây này.
Mà Hạ Mộc ở nơi khác không hề hay biết, hiện cậu đang kéo túi hành lý bắt xe về nhà! Anh chị đã tìm được công việc thực tập, đại khái phải 27, 28 mới có thể trở về, cho nên lần này chỉ có một cậu về thôi. Sáng hôm sau khi về đến nhà, Hạ Mộc mang theo quà của mình về quê cho ông bà.
Được cháu trai tặng quần áo, hai vị lão nhân vô cùng cao hứng, cười thấy răng không thấy mắt luôn, ai ai cũng đều hâm mộ ông bà có được đứa cháu hiếu thuận như thế. Ngay cả một nhà bác 2 cũng có quà, người người đều vui vẻ, hơn nữa nhìn cũng có vẻ không rẻ. Vốn rất yêu thương đứa cháu nhỏ này, hai vợ chồng bác 2 trực tiếp lấy rất nhiều thịt khô lạp xưởng này nọ mà Hạ Mộc thích ăn cho cậu đem về.
“Con cảm ơn nhiều ạ.”
Hạ Mộc ôm một đống thịt khô lạp xưởng về nhà, đây là do bác 2 gái tự tay tẩm ướp thịt heo đất của nhà làm nha. Tuy hàng năm nhà bác 2 lúc nào cũng đưa cho nhà bọn họ không ít, thế nhưng ai lại chê khi có thêm nhiều chứ!
Về nhà, đến tối liền nhờ mẹ Hạ xào tỏi một chút mới được, Hạ Mộc nhờ có món ăn này mà ăn thêm hai bát cơm, làm mẹ Hạ rất vui vẻ. Ăn được là phúc, đây quan niệm phổ biến của ông bà thường hay nói.
Buổi tối, Hạ Mộc như thường lệ về phòng của mình tiếp tục phiên dịch tư liệu, lúc này di động chợt vang lên.
“Hạ Mộc, cậu về nhà rồi hả?”
Giọng Vương Thành Tài cách một cái điện thoại mà vẫn làm người ta điếc tai.
“Về rồi, tớ đang định mai gọi cho các cậu nè!”
Đứng lên hoạt động một chút.
“Vậy cậu tính ngày mai tự mình đến Thành Đô hay tụi này đến Nam Sung tìm cậu? Lại nói tụi tớ còn chưa tới Nam Sung lần nào đâu!”
“Vậy các cậu đến đây đi! Nhà tớ có sẵn phòng trống đây, vừa lúc các cậu đến tớ dẫn về nông thôn chơi mấy hôm luôn.”
Hạ Mộc lật lật lịch ngày, hôm bữa nói chuyện qua điện thoại, anh chị vẫn chưa thể về sớm được, vừa vặn đem phòng của bọn họ mượn dùng đỡ.
“OK, tớ sẽ gọi cho mấy tên kia biết, nói chuyện sau nhé.” Nói xong, Vương Thành Tài liền cúp điện thoại, lưu lại tiếng đô đô cho Hạ Mộc.
“…”
Khóe miệng giật hai cái, đem di động để lại trên bàn.
Suy nghĩ một chút, bật QQ lên, kéo anh chị vào nhóm nói chuyện.
“222, cục cưng của anh chị nè, có onl không?”
“Em trai?” Đây là anh hai.
“A mộc? Có việc sao?” Đây là chị ba.
“Có, hai ngày nữa bạn em muốn đến nhà mình chơi, em muốn mượn phòng anh chị một chút.”
Hạ Mộc thành thật hỏi xin anh chị, cậu dù muốn chơi tâm nhãn cũng không áp dụng lên anh chị mình, càng sẽ không hỏi xin hoặc không đánh tiếng trước mà dùng phòng bọn họ.
“Có thể!”
“Được.”
Anh chị cũng không có ý kiến, sảng khoái đáp ứng.
Đương nhiên, Hạ Mộc sẽ không để bạn bè cậu ngủ ở phòng chị ba, cậu sẽ để họ ngủ phòng cậu cùng anh hai, còn mình đến phòng chị ngủ. Dọn luôn cả máy vi tính qua luôn, chủ yếu là do cậu cần dùng đến nó, dù ban ngày dẫn mấy thằng bạn đi chơi, nhưng buổi tối cậu vẫn có việc phải làm! May mà lúc trước ba Hạ đã dẫn dây cùng ổ điện đầy đủ đến phòng của họ rồi, Hạ Mộc chỉ cần đem máy vi tính chuyển tới là được.
Chị ba là nữ, mặc dù ở trong mắt Hạ Mộc nên gọi là ‘nữ hán tử’ mới đúng, nhưng phòng chị vẫn bố trí thiên về nhu hòa ấm áp. Lần đầu vào ở phòng chị, Hạ Mộc có chút ngượng ngùng. Đến khi lấy vài cuốn sách trong phòng chị đọc, sau đó mới bắt đầu thích ứng.
Đến cả ngăn kéo trong phòng chị, cậu cũng chả dám đụng. Mặc dù là chị em ruột, cậu cũng không dám xoay loạn đồ vật quen thuộc của chị!
Trở về ngày thứ 3, ba thằng bạn thân của Hạ Mộc cuối cùng cũng đến. Ngày đầu tiên, cậu dẫn 3 đứa nó đi dạo thăm thú đây đó một chút, còn dẫn họ đi ăn mỹ thực nơi này.
“Bún xào nhà cậu thật tuyệt! Bá chấy nhá~.”
Vương Thành Tài vừa ăn vừa khen, trên mặt còn dính mấy cọng bún.
“Còn bánh đúc đậu* này nữa, ngon chả kém đâu.”
*Chỗ này dịch k chính xác, tiếng trung là凉粉, dịch GG thành “Thạch”, QT dịch là “Bánh đúc đậu”, t chả biết sao luôn, ai biết chỉ ta T^T
So với bún, Tiễn Hướng Tiền càng thích ăn bánh đúc đậu, đương nhiên mùi vị của bún cũng không tệ.
“Hai loại tớ đều thích hết á.”
Trước mặt Quan Vũ bày một bát bánh đúc đậu, tay trái cầm một cái tai phải cầm một cái, ăn đặc biệt tự đắc.
“Ngày hôm nay quá muộn, ngày mai chúng ta đi về nông thôn ngốc một ngày, nhà ông nội tớ có rất nhiều món ăn ngon.”
Hạ Mộc nói tới mấy món ngon của nhà họ Hạ, làm bọn nó nuốt nước miếng liên tục. Phải biết ở nông thôn, ngay cả cải xanh đều do chính tay mình trồng, mùi vị ngon khỏi chê.
“Nghe đến mức làm tớ phát thèm luôn rồi.”
Ba người đồng thời nuốt nước bọt nói.
“Mai mình đi, vừa lúc đến ăn sáng luôn. Đừng ngủ nướng đó!” Hạ Mộc thấy bộ dạng này của tụi nó không nhịn cười được, cậu biết mấy món kia nhất định làm mấy tên này thỏa mãn, phải biết ngay cả cậu lúc tình cờ về nông thôn nếm thử mấy món kia cũng nhịn không được chảy nước miếng. Đặc biệt năm nay ông nội còn quay thịt thỏ, đây là do chính ông săn được, ông nội Hạ lúc còn trẻ là một người rất thích bắn cung, trong nhà cũng cất chứa vài loại cung săn, lúc rảnh rỗi ông thích dẫn chó nhà đi săn thú.
Hạ Mộc dẫn theo 3 đứa bạn đến nông thôn, ông nội Hạ từ sớm nhận điện thoại nên ở nhà chờ, đã chuẩn bị tốt cháo mặn, chỉ còn chờ người đến là dọn lên ăn sáng cùng.
“Ngon tuyệt cú mèo~.”
Đây là câu nói sau khi Vương Thành Tài xơi đến chén thứ 3, sờ sờ bụng, còn chê sao nó không lớn chút nào thế!
Đừng thấy mấy món này thô ráp dân dã mà lầm, mùi vị tuyệt đối chính tông. Hơn nữa bà nội Hạ có tay nghề vô cùng tốt, cháo ngon khỏi nói, mấy món xào là tuyệt nhất, bởi vì cháo mặn có chút dầu, cho nên món xào có phần thanh đạm, ăn kèm với cháo mặn vào lúc sáng sớm là hợp nhất.
Hết chương 20.
Chú thích:
Bún xào 

Bách đúc đậu(凉粉): nhìn hình rồi chỉ t chỉnh lại tên món này. 

Thịt thỏ quay: 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét