9.29.2016

Nam thần: Chương 16

Chương 16

“Mẹ, con dự định sau này mở một nông trại trong thôn chúng ta, bao quanh toàn bộ mấy ngọn núi ở đây, con muốn mở ra một thời đại thực phẩm xanh.”

Hạ Mộc đã quyết định, cậu sẽ kiến tạo một nông trang, toàn bộ hệ thông dây chuyền sản xuất bảo đảm không sử phân thuốc hóa học, toàn dùng công nghệ sinh học để cho ra đời thế hệ rau dưa hoa quả tươi mới.
Mùi gạo thơm ngát khi còn bé cậu được ăn rất lâu rồi không còn nến qua nữa, chứ không phải như loại tạp giao hiện nay trên thị trường, tuy sản lượng có cao, thế nhưng ăn lại không còn thơm như trước, nấu cháo cũng không còn một màu trắng thuần khiết nữa.
“Vậy cũng đâu không cần học đại học nông nghiệp? Trồng trọt thì có cái gì phải học, ông con trồng trọt cả đời, nếu con thích thì có thể đi hỏi họ mà! Con cũng có thể chờ học xong ở Thanh Hoa rồi về quê làm cũng được! Đến lúc đó, nếu không đủ tiền mẹ với cha con sẽ cho con mượn.”
Mẹ Hạ rất muốn thằng út nahf mình đi học ở Thanh Hoa hoặc Bắc Đại, chỉ cần nghe tên thôi cũng đã biết bất đồng đẳng cấp với cái trường đại học nông nghiệp gì gì đó rồi.
“Mẹ, trồng trọt đâu đơn giản như thế. Mẹ đừng khuyên con nữa, con chí đã quyết sẽ không đổi đâu.” Hạ Mộc nói xong cũng đi thẳng về phòng, ba Hạ cùng mẹ Hạ nhìn cánh cửa đóng chặt kia, rồi vội vàng gọi cho đôi long phượng nhà họ nhờ khuyên giải Hạ Mộc giúp. Kỳ thực không chỉ bọn họ, bên khác cũng có người phát điên đây, các giáo viên nghĩ thế nào cũng không thông, Hạ Mộc vì sao lại từ bỏ Thanh Hoa cùng Bắc Đại, cố tình lựa chọn đại học nông nghiệp, tuy rằng đây cũng là trường đại học trọng điểm, nhưng mà…
Giáo viên chủ nhiệm luôn gọi liên tục cho Hạ Mộc, Hạ Mộc chỉ trả lời có một câu duy nhất:
“Em đã quyết định rồi.”
Sau đó cùng mấy bạn tốt nói một tiếng rồi tắt nguồn di động, dù ai cũng gọi liên lạc được.
Hạ Thụ cùng Hạ Vi vừa nghe xong lời của cha mẹ lại cảm thấy vô cùng đau đầu, bọn họ không bao giờ nghĩ đến đứa em trai luôn ngoan ngoãn nghe lời không bao giờ để người khác bận tâm lo lắng lại ngay lúc chọn trường đại học nổi lên phản nghịch thế này.
Đại học Thanh Hoa cùng Bắc Đại so với trường đại học nông nghiệp, nếu đổi thành người khác còn cần phải chọn sao? Nhất định là tuyển 2 cái đầu rồi, ai điên mời chọn cái sau!
Kỳ thực không riêng gì người nhà họ Hạ cùng giáo viên, bạn học khi nghe Hạ Mộc chọn đại học nông nghiệp muốn điên lên, ngay cả Thanh Hoa cùng Bắc Đại nghe tin cũng vô cùng phiền muộn.
Mấy năm trước đã bị đoạt đi một trạng nguyên, không nghĩ tới mấy năm sau cư nhiên bị đại học nông nghiệp đoạt mất một người nữa, ai có thể buồn bực hơn họ sao?
So với Thanh Hoa cùng Bắc Đại  phiền muộn, đại học nông nghiệp sướng đến phát rồ luôn, thậm chí tuyên bố chỉ cần Hạ Mộc đến trường họ học, tuy không thể miễn trừ học phí, thế nhưng sẽ thưởng 3 vạn tệ nha, như vậy cùng miễn học phí có gì khác nhau sao, thậm chí còn dư chút phí sinh hoạt đấy.
Năm rồi, top 10 toàn quốc không thấy đều bị Thanh Hoa cùng Bắc Đại chia nhau sao, chỉ vài trường vớt được một hai người giỏi mà thôi, còn đại học nông nghiệp của bọn họ… chỉ nằm mơ mới với tới. Nhưng năm nay lại không giống nha, là trạng nguyên chủ động đăng ký trường bọn họ đấy, cơ hội tốt như thế có điên mới bỏ qua. Tiền thưởng 3 vạn tệ tuy có nhiều chút, thế nhưng có thể giữ lại một vị trạng nguyên cũng đáng giá.
Hơn nữa được trường học cùng 2 thành phố thưởng, Hạ Mộc tổng cộng đã có hơn 8 vạn. Trong đó: Đại học nông nghiệp thưởng 3 vạn, trường học cậu thưởng 1 vạn, Thành Đô cùng Nam Sung mõi bên thưởng 2 vạn. Cộng thêm tỉnh, huyện nơi cậu ở tặng cho mấy ngàn tệ nữa, cho nên túi tiền của Hạ Mộc lập tức phồng lên.
Về phần tại sao trường học lại thưởng ít như thế, chỉ có thể nói hàng năm học sinh trường đều có người giài được 3 vị trí đầu, trạng nguyên khoa văn lý hàng năm ít nhất cũng được 1 người. Như vậy tiền thưởng của trường học tự nhiên cũng không quá cao, nhưng có còn hơn không nha
Hạ Mộc cầm hơn 8 vạn tệ, ngoại trừ tiền học phí dự tính, cộng thêm một khoản do cậu phiên dịch lúc hè thu được, cũng được 11 vạn. Đây cũng không phải một số nhỏ, nhưng ba Hạ nói tiền này do cậu tự kiếm, cũng không để cậu nộp lên.
Đặc biệt làm kiêm chức phiên dịch lúc nghỉ hè, tiền lấy được rất nhanh, chỉ qua một mùa hè cậu đã kiếm hơn 1 vạn. Bởi vì cậu phiên dịch tốt, khách hàng vô cùng hài lòng đưa cậu nhiều đơn đặt hàng khác, càng nhiều đơn hàng thì càng nhiều tiền chứ sao? Vì vậy Hạ Mộc quyết định lúc học đại học vẫn sẽ tiếp tục công việc kiêm chức này, thông qua đó còn nâng cao trình độ ngoại ngữ của bản thân! Chuyện tốt như vậy sao lại không làm?
Chờ khi để dành đủ tiền, cậu có thể trở quê mua đứt mấy ngọn núi, thiết kế thành trang trại của riêng mình. Ai nói nam thần nhất định phải phát triển vào vòng giải trí, chẳng lẽ không bước vào vòng giải trí thì không làm nam thần được sao?
Cậu càng muốn làm một nam thần truyền thống, có nhà có đất đai mới là cuộc sống sinh hoạt mà người Trung quốc mong muốn nhất. Đều nói ‘dân dĩ thực vi thiên’(1), nếu sau này phát sinh cái gì đó, cậu cũng không tin con người không muốn ăn cơm? Có trang trại cho riêng mình, muốn ăn cái gì thì có cái đó, không ô nhiễm không thuốc trừ sâu không phân hóa học, đây chính là điều cậu theo đuổi, chờ đến lúc cậu thành công thì sẽ có người tìm đến tận trang trại cậu mua cây giống nông nghiệp nhá.
(1)Dân lấy lương thực làm gốc
Trong phần ký ức đó, thực phẩm xanh vô cùng quý giá, người thành phố đã bắt đầu theo đuổi con đường dưỡng sinh, coi như người lớn không nỡ ăn, nhưng vì con của mình họ cũng sẽ bấm bụng mà mua, vậy sản phẩm nông nghiệp của cậu không sợ không có chỗ tiêu thụ.
Nghĩ như thế, trước khi khai giảng Hạ Mộc đã mua rất nhiều sách nông nghiệp về xem, cậu đã quyết định học nông, sẽ không để mình cái gì cũng không hiểu, tuy cậu cũng không phải hoàn toàn thiếu hiểu biết, tốt xấu gì lúc bé cũng lẽo đẽo theo gót người lớn xuống ruộng, nhưng so với nông dân bá bá chân chính thì hiểu biết đó quá sơ sài, chẳng ra làm sao hết.
Cho nên, cậu cần phải cố gắng học nha ~~
Nghĩ đến tương lai, Hạ Mộc đã không còn quá nhiều lo lắng, bây giờ cứ cố gắng học nhiều thứ, sau đó nếu thật sự không làm nổi, có thể hồi hương mua vài mẫu đất ruộng là có thể nuôi sống bản thân.
Không sai, Hạ Mộc chính là loại người vô tư như thế, cậu cho rằng có kém mấy thì cũng chỉ làm tên lưu manh ăn bám thôi, ngược lại trong phần ký ức đó cậu đã làm 30 năm lưu nanh đấy, tệ lắm thì giống y thế là cùng.
Cứ như thế Hạ Mộc ngoại trừ dịch sách thì chính là đọc sách nông nghiệp. Thậm chí còn lấy một vài loại hạt giống rau dưa từ ông nội dưới quê đem về gieo vào mấy chậu để ở ban công. Ngoài ra còn cùng anh chị hoặc mấy tên bạn thân tán gẫu qua điện thoại, mấy tên cùng phòng cậu đều thi đậu đại học, Vương Thành Tài chọn một trường đại học trọng điểm nhưng không đậu, chỉ trúng vào một trường không tệ khác. Quan Vũ cùng Tiễn Hướng Tiền đều đậu đại học, bất quá một người đậu trường trọng điểm một người đậu trường phổ thông.
Bốn người cùng phòng có kết quả không tệ, hoặc là nói lớp 3 bọn họ thi không tệ, tệ nhất cũng đậu một trường dạy nghề, không có ai thi rớt. Đây thật sự là một chuyện cực kỳ thần kỳ, nhóm giáo viên trong trường thậm chí đem toàn bộ bản photo vở ghi chép của Hạ Mộc thu về hết, chuẩn bị để khối 12 sang năm tham khảo.
Hạ Mộc ở nhà phiên dịch trồng rau cũng không nhàm chán, thời gian cứ thế vùn vụt trôi đi, còn không đợi cậu thưởng thức nhóm rau cải do mình trồng, thì đã đến lúc trường đại học khai giảng.
Dầu gì cũng là trẻ con to xác, cứ qua thêm mấy tháng nữa cậu sẽ thành thanh niên 18 tuổi, Hạ Mộc vẫy tay tạm biệt cha mẹ, tự mình ngồi máy bay đến Bắc Kinh.
Vừa xuống máy bay cậu trực tiếp bắt xe đến trường học, hành lý cậu mang theo không ít nên ngồi xe bus rất phiền phức. Tới trường học thì tìm người hướng dẫn, theo trình tự báo danh sau đó dăng ký lấy các loại đồ vật cần thiết mới đến ký túc xá, bây giờ cậu đang đứng ở khu Đông. Tân sinh đều được đưa đến khu Đông, đến năm 2 mới có thể chuyển qua khu Tây.
Nơi này mọi thứ đều khá tốt, nhưng lại không được phòng tắm riêng, điều này làm Hạ Mộc vô cùng đau đầu. Bất quá vẫn còn may mắn, mọi người đều là nam, cũng không bất tiện lắm.
Hạ Mộc vừa đến thì được mọi người đặc biệt quan tâm, đối với vị trạng nguyên toàn quốc này, 5 bạn cùng phòng trong ký túc xá đều muốn tạo quan hệ. Có học bá, cuối kỳ bọn họ sẽ được hạnh phúc.
Túc xá có giường tầng, bên trên là giường ngủ, phía dưới là bàn học, kết cấu rất giống thời cấp 3, thế nhưng không được sạch sẽ như vậy, cũng may Hạ Mộc vẫn có thể tiếp thu được. Đem giường của bản thân vẫy nước lau cho thật sạch, sau đó mới dọn dẹp mấy thứ khác, chờ nước trên giường khô hết mới đem chiếu trải lên trên, sau đó là chăn mỏng. Hiện tại ban ngày Bắc Kinh vẫn có chút nóng, đệm giường tạm thời vẫn để nhiêu đó là được.
Thế nhưng Hạ Mộc vẫn cảm thấy chăn do trường cung cấp hình như hơi mỏng, cậu tính mua thêm một bộ nữa. Dù sao mùa đông ở Tứ Xuyên so với Bắc Kinh không có lạnh bằng, một bộ chăn đệm ngay lúc lạnh nhất cũng giữ ấm được, cho nên Hạ Mộc cũng chưa từng lãnh hội được cái lạnh quá sức như ở đây. Hệ thống lò sưởi hơi không thể vừa bắt đầu đã cung cấp đủ khí ấm, cho nên ngay lúc chưa được cung cấp đó cần phải thêm đồ bảo trợ mới tốt.
Hạ Mộc cảm giác năm thứ nhất này sẽ bề bộn nhiều việc, ngoại trừ các khóa ngoại khoa cơ sở, mà còn phải hoàn thành xong tiếng anh cấp 4 đến cấp 6. Sau đó còn muốn tự học chương trình nông nghiệp cơ bản, lại phải dịch sách kiếm tiền, mấy thứ này đều cần phải có thời gian, nhận thấy được bi kịch tương lai trước mắt làm Hạ Mộc rơi lệ đầy mặt.
Bất quá trước hết cậu cần ứng phó với cuộc tập huấn quân sự từ ngày 8/9 này, nhìn ánh nắng nóng gắt bên ngoài, Hạ Mộc biểu thị cậu cần phải có kem chống nắng. Đừng nghĩ nam sinh không thích chưng diện nhá, bây giờ nam sinh cũng đã bắt đầu chú trọng bề ngoài rồi. Tỷ như Hạ Mộc, cậu muốn làm nam thần quốc dân, dáng vẻ bên ngoài là vô cùng trọng yếu.
Cho nên khi Hạ Mộc chuẩn bị đầy đủ mọi thứ thì kỳ huấn luyện quân sự (gọi tắt quân huấn) cũng đến, cậu còn mua một bình nước suối khoảng 6,7 lít gì đó để lên đầu giường mình. Cậu uống không quen nước từ hệ thống cấp nước của trường, luôn có mùi thuốc tẩy thoang thoảng.
Mấy ngày nay, Hạ Mộc cùng bạn mới sơ giao, mặc dù mọi người vô cùng thiện ý, nhưng bất đắc dĩ Hạ Mộc quá bận rộn, không phải đi ra ngoài thì chính là làm việc, đọc sách, vì thế mọi người càng mở rộng tầm mắt học bá là hình thành từ đâu, tuy không có giao tình sâu đậm gì với Hạ Mộc nhưng họ vô cùng bội phục tinh thần học tập của cậu, chỉ là mọi người không thể hiểu nổi tại sao vị trạng nguyên toàn quốc này lại đến đây học làm nông chứ, phải biết Thanh Hoa cùng Bắc Đại mới là lựa chọn hàng đầu cho mấy trạng nguyên mà, hành động này của Hạ Mộc vô tình khiến nhiều người tò mò.
“Nghiêm, nghỉ.”
Mấy người Hạ Mộc hiện đang tập huấn, thân thể cậu đạt tư thế thẳng tắp, trong một đám nam sinh cũng chỉ có cậu huấn luyện hơn nửa ngày mà không có chút xíu biểu hiện uể oải. Ngay cả huấn luyện viên cũng có chút hiếu kỳ, đặc biệt khi họ cảm thấy cậu hình như có nhiều kinh nghiệm.
Lúc huấn luyện quyền thể, Hạ Mộc cũng là người học giỏi nhất, mỗi một chiêu đều không giống thùng rỗng kêu to như mấy tên nam sinh khác, cậu là chân chính thực tài.
“Cậu, đến cùng tôi đối luyện một chút đi.”
Lúc nghỉ ngơi, rốt cục huấn luyện viên không nhịn được muốn cùng Hạ Mộc so chiêu.
“Dạ.”
Hạ Mộc cũng có chút tò mò về thực lực của bản thân, một năm qua cậu chưa từng lười biếng luyện tập, dù ở nhà cũng luyện đến vô cùng nghiêm túc chăm chỉ. Sau khi nhận được tin báo từ trường học chờ đến ngày đi, cậu vẫn luyện công mỗi ngày, không có một lần ngoại lệ. Chỉ là cậu luôn chọn nơi vắng vẻ để luyện, căn bản không ai biết Hạ Mộc từng luyện võ.


Hết chương 16.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét