3.25.2020

[ĐXNG] Chương 43.3

Chương 43.3: Đáng eo muốn chết!!

unnamed
Hỉ Nhạc Niên xem như một chợ nông sản nhỏ, nhưng chỉ bán đồ nhà Trình Thần sản xuất, trừ bỏ các loại thịt Hoàng Kim, còn có rau củ quả Hoàng Kim. Rau dưa hiện vẫn còn rất ít, tuy Trình gia đã đắp lều lớn gieo trồng, nhưng số lượng không thể cung cấp quá nhiều được, một phần để nhà ăn, một phần bị mấy người mặt dày kia cướp mất, cho nên rau dưa trái mùa vẫn cung không đủ cầu.

Chợ nông sản tuy nhỏ, nhưng khách đến quả thật rất nhiều. Đều là mua thịt gà thịt heo này nọ, nay lại có thêm thịt cá, con nào con nấy to khỏe nút ních à.
“Nhìn đi, cá này Nông Trường Hoàng Kim còn luyến tiếc bán kìa? Nghe nói ngon lắm!”
“Thì đấy? Bà con nhà ta chính là người thôn Thạch Sơn, nhà bọn họ mua một con cá Hoàng Kim, mùi vị kia, ăn rồi sẽ không quên được, quả thật đáng đồng tiền bát gạo!”
“Bác ơi, bán cháu ba con nhé!” Một cô gái cầu xin nói.
“Có phiếu không?” Bác nhân viên không dao động.
“Không có ạ!” Cô gái õng ẹo tạo dáng.
“Cô bé à, mắt cháu nháy thế không mỏi ư?”
….
“Trình Thần, anh xem như phục em rồi. Phương pháp tốt thế sao đó giờ anh không nghỉ ra nhỉ?” Cố Hoàn trợn mắt há hốc mồm.
Trình Thần nghiêm túc nhìn hắn, không còn hứng thú đả kích. Hỉ Nhạc Niên buôn bán đắc làm người người táp lưỡi, cũng may Trình Thần đại đa số đều phủi tay làm chưởng quầy, mọi chuyện hiện tại ở đây do Trình Chí Lịch phụ trách, Khương Viên hỗ trợ, hắn lại bắt đầu thanh nhàn.
Bỏ mặt một mình Trình Chí Lịch ở trấn Ba Loan, mấy người Trình Thần cùng về thôn.
Tuy một ngàn con cá làm Cố Hoàn cùng Tào Tuấn đều không mấy thỏa mãn, nhưng có còn hơn không, đành phải ngậm ngùi ra về. Dù sao mỗi người họ cũng được một con cá lớn trong năm con hơn một mét kia.
Một vạn một con đấy, chứ rẻ rúng gì!!
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Con cá đuối hơn ba mét kia cả hai đều hứng thú, nhưng Trình Thần không bán, có nói nhiều cũng vô dụng.
Tối đến, Hỉ Nhạc Niên tính toán một chút doanh ngạch, một ngày thu vào tám vạn. Khấu trừ các loại phí tổn cũng kiếm lời hơn ba vạn, nếu là trước kia, người trên trấn tuyệt đối sẽ không tốn nhiều tiền như vậy, nhưng thời gian gần đây hạt dưa, lúa gạo này nọ đều được nhà Trình Thần thu mua, tích tiểu thành đại, rồi ngày một sống thoải mái hơn.
Cũng có người giống nhà Trình Tứ Bảo, dựa hơi nhà Trình Thần để buôn bán thổ sản cùng kinh doanh nhà nghỉ, người có tiền cũng càng nhiều. Ở hơn nữa lần này tới siêu thị, còn có rất nhiều từ người từ huyện Hằng Dương mộ danh đến, thậm chí còn có một số từ Hải thị đến, cho nên doanh thu cao thế cũng dễ hiểu.
Đến nỗi cá Hoàng Kim, ngày này tổng cộng bị bán đi hơn 800 con, thuần thu vào gần hai vạn, bắt kịp một ngày thuần doanh thu Hỉ Nhạc Niên. Hôm nay cộng hết các khoản, Trình Thần thu vào vượt qua 20 vạn.
Đương nhiên loại tình huống này cũng chỉ được hôm nay, từ ngày mai bắt đầu thu vào sẽ không cao như thế. Cho dù vậy, Trình Thần cũng đã kiếm được đầy thau tiền. Hơn nữa về sau mỗi ngày thuần thu vào bảo trì trên dưới năm vạn là không vấn đề.
Số này vừa kết, cả Trình Thần cũng giật mình.
Còn nữa tháng thì đến tết, nhưng trước mắt Trình Thần đã kiếm được gần tám trăm vạn, này đổi thành lạm phát đời sau, nó tương đương với năm ngàn vạn nhân dân tệ đó.
Trình Thần táp lưỡi, hắn giống như thật nhà giàu mới nổi nha.
Bất quá số  này trên tay hắn chẳng thấm vào đâu, trước mắt công trình khởi công quá nhiều. Để duy trì cần phải đổ tài chính liên tục vào, mới non nửa tháng hắn đã chi ra gần một trăm vạn, so ra còn cao hơn lần xây nhà máy với siêu thị trước.
Trên thực tế, tự mình xây một đường quốc lộ, cộng thêm một bãi đỗ xe siêu bự, bao gồm cả Nông Trường Hoàng Kim toàn lực chỉnh đốn, chỗ cần tiền quá nhiều, tiền hắn kiếm được trước mắt như muối bỏ biển.
Trình Thần thuộc loại người lòng tham không đủ, hắn hi vọng trong mấy tháng hoàn thành hết tất cả công trình, cho nên nhân công tìm tới rất nhiều, mỗi ngày chi ra một khoản tiền khá khủng.
Nếu không phải trước mắt hắn biết cách kiếm tiền, thì đã không đủ sức duy trì. Chờ đến đầu tư cho giải trí Hoa Hạ của Cố Nguyên hai trăm vạn, hắn gần như tay trắng.
Cách tết còn bảy ngày, toàn bộ công trình dừng công, Nông Trường Hoàng Kim vẫn còn là một đống ngổn ngang, các loại máy móc trực tiếp để tại chỗ.
Nhóm công nhân đều trở về ăn tết, Trình Thần kết toán tiền công để họ có tiền về nhà. Trình Chí Lịch luôn nói Trình Thần gian xảo thiệt không sai, hắn bên này kết trước tiền cho nhóm công nhân, quay đầu lại, bọn họ lên trấn vô Hỉ Nhạc Niên mua đồ, chạy một vòng tiền này cũng về túi Trình Thần.
“Gian thương!” Trình Chí Lịch không tiếng động mà nhìn hắn.
Tết năm nay, thôn Thạch Sơn tiếng cười rộn rã.
Từng nhà từng nhà đều có tiền, năm ngoái cái gì cũng luyến tiếc mua, năm nay nhà nhà đều liều mạng mua mua mua, tùy tiện hỏi một thôn dân, bọn họ đều sẽ kiêu ngạo ưỡn ngực, ta có tiền nha.
Muốn hỏi nhà ai náo nhiệt nhất, tất nhiên là nhà Trình Thần rồi.
Tất cả đồ dùng sinh hoạt nhà Trình Thần đều đổi hết, họ mặc quần áo mới, đồ ăn vặt xếp thành đống, TV màu sắc rực rỡ, còn có một cái máy radio cassette, tủ lạnh này nọ.
Trước nhà đỗ hai chiếc xe, xe đạp là không tính.
Đồ vật khác thì không kể siết.
“Nhà ta chính là một cái nhà giàu mới nổi a!” Nhìn nhà mình đỏ hồng một mảnh, Trình Thần nhịn cười không được, thứ này không phải hắn mua, đều do một tay Trình Chí Sơn sắm sửa, theo lời hắn nói, nếu trong nhà có tiền, tự nhiên phải đổi mới hết. Bất quá, nhìn người nhà thỏa mãn, nhìn những người khác hâm mộ nhà họ, hết thảy đều xứng đáng.
Đồ tết nhà Trình Thần đã sớm chuẩn bị, nhà bọn họ bà con cũng không nhiều lắm, hơn nữa đã sớm có mâu thuẫn, nhà họ chắc chắn sẽ không thăm hỏi, đưa lễ qua là được. Chân chính muốn đi chúc tết, ngược lại chỉ có nhà Tang Thành cùng Cố Hoàn.
Hiện tại nhà Trình Thần đang chờ ăn tết, cùng lúc đó, từng xe thực phẩm Hoàng Kim được chuyên chở đi các nơi tiêu thụ. Năm nay ăn tết, thực phẩm Hoàng Kim thành vật truy lùng nhất, nhà nào nếu không có thì ăn tết không qua nổi rồi.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Cho nên vì thực phẩm Hoàng Kim, người tiêu dùng đoạt phá vỡ đầu.
Ngày hai mươi bốn nông lịch, Huy Châu đổ tuyết lớn, vì an toàn, tất cả các xe tải vận chuyển từ thôn Thạch Sơn ra ngoài đều đình chỉ. Thực phẩm Hoàng Kim cung ứng cho Hợp Sắp, Hằng Dương, Hải thị toàn bộ bị cắt đứt.
Lần này phảng phất cả nước đều bắt đầu sôi sục, bất luận ngoại giới ầm ĩ lớn bao nhiêu, Trình Thần đều không dao động. Điện thoại Trình Thần sắp bị gọi đến nổ máy, vì thế hắn trực tiếp rút dây!
Thế giới thật thanh tịnh!
Không nghĩ tới, hành động này, rất nhiều người muốn điên rồi!
Trình Thần mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, năm đó Trình Chí Lịch qua đời vì tai nạn xe cộ, cho nên phương diện này hắn đặc biệt coi trọng. Hơn nữa tuyết lớn chưa có xu hướng ngừng lại, chỉ sợ đến chập tết cũng không vận chuyển hàng đi được.
Bên này hạ tuyết lớn,  mấy con vật nhà Trình Thần đều không an phận.
Tầm 10 giờ sáng, Trình Thần đang nằm trên giường đọc sách, Tiểu Hôi từ cửa sổ bay vào. Nhóc con này bây giờ đặc biệt diễm lệ, cái đầu lớn một vòng, thoạt nhìn vô cùng thần dị, nhưng hôm nay nó có vẻ rất sốt ruột.
Tiểu Hôi thuần thục chui và, sau đó bay đến mổ quần áo Trình Thần kéo đi.
“Xảy ra chuyện gì?” Trình Thần hỏi.
“Pi pi!” Tiểu Hôi nháy mắt như bệnh thần kinh, thân mình đong đưa cái không ngừng, còn kêu liên tục.
“Hồng Li muốn sinh?” Trình Thần nháy mắt bật dậy.
“Pi pi!” Tiểu Hôi đột nhiên gật đầu.
“Thiệt hả, thật tốt quá, trong nhà rốt cuộc có trẻ con rồi!” Trình Thần vui vẻ nói. Hắn trực tiếp phủ thêm áo khoác, chạy tới nhà kêu Khương Viên, cả hai cùng chạy về hướng núi.
Lại nói tiếp từ Hồng Li mang một cái bụng to tới nhà Trình Thần, đều đã vài tháng, bụng nó chưa từng có động tĩnh, đổi thành hồ ly bình thường đã sớm sinh sản, không ngờ tới hôm nay, con của Hồng Li rốt cuộc chịu ra đời rồi.
Trình Thần cùng Khương Viên đều vô cùng hưng phấn, mấy đứa Hồng Li hiện như người nhà họ, con Hồng Li ra đời là chuyện đại hỉ.
Hai người nhanh như chớp chạy tới núi gia cầm, thời tiết tuy rất lạnh, nhưng gia cầm trên núi dường như không cảm thấy, vẫn như cũ ở trong tuyết đĩnh đạc bước đi, nhìn đến bọn Trình Thần tới, tức khắc ùa đến. Trình Thần vừa xua bọn chúng vừa tới nhà của bọn Liệp Thổ, lúc này Liệp Thổ nhìn đến bọn họ tới, nháy mắt vui vẻ, nhảy nhót xung quanh họ, kích động vạn phần.
Mà Hoa Hoa Hắc Hắc hai cái nức nở tránh ở một bên, nhìn đến Trình Thần tới, mới hưng phấn ra đón. Trình Thần cùng Khương Viên không hơi đâu lo ba đứa nói, vội vàng đi tới cạnh Hồng Li.
Vốn dĩ Hồng Li vô cùng hung hãn, ngay cả Liệp Thổ cũng không cho tới gần, nhưng nhìn đến Trình Thần cùng Khương Viên, lại an tĩnh xuống dưới. Trên thực tế chờ đến Trình Thần tới, Hồng Li đã sinh xong.
Đó là hai nhóc con nhỏ như mèo con vậy, lông tóc trên người không nhiều, thoạt nhìn xấu hoắc, da thịt đỏ hồng mắt còn chưa mở. Lông dù chưa nhiều nhưng mơ hồ có thể nhìn ra một con lông trắng một con lông đỏ.
“Ngao!” Trình Thần cùng Khương Viên nhìn thấy chúng, lòng mềm nhũng cả lên. Cái loại cảm giác ấm áp cảm động này thật khó diễn tả!
Trình Thần cùng Khương Viên kích động đến mức run rẩy, hai nhóc còn đang bú mẹ, Trình Thần cẩn thận dùng tay đụng vào chúng nó.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Trình Thần chạm vào thân thể nóng hôi hổi của chúng, chúng nó cũng không có phản ứng đặc biệt gì, chỉ chuyên tâm ghé vào trên đệm, dán vào bụng Hồng Li, móng vuốt nhỏ liên tục chèn ép bụng Hồng Li nhằm hút được nhiều sữa thơm ngon.
 “Làm sao bây giờ, tớ cảm thấy nó như con ruột mình vậy á!”
Tụi nó tuy còn xấu xí, nhưng trong mắt Trình Thần sao mà đáng yêu quá thể.
“Tớ cũng vậy!” Khương Viên tim đập rất nhanh, hắn cũng dùng tay nhẹ nhàng đụng vào hai nhóc, ánh mắt dịu dàng khôn siết.
Lúc này tụi nó như đã uống no, buông miệng, run run rẩy rẩy bò xuống người Hồng Li. Tinh lực dư thừa mà bò tới bò lui, trái ngửi một chút phải ngửi một chút, làm quen hương vị chung quanh.
Khi ngửi trúng tay Khương Viên cùng Trình Thần, tụi nó chẳng những không sợ hãi, ngược lại còn thân thiết dùng mũi cọ cọ, phát ra tiếng ô ô đáng yêu, đầu lưỡi đỏ hồng khẽ liếm tay họ.
Lại ngứa, lại nhột, lại mềm, đáng eo muốn chết!
—– Hết chương 43.3 —–

2 nhận xét:

  1. thiên linh linh địa linh linh !!!
    bao giờ chủ nhà mới coneback vậy. huhu đợi chờ mòn mỏi quá rồi

    Trả lờiXóa
  2. Huhu chủ nhà ơi còn đó khônggggg

    Trả lờiXóa