6.19.2016

MTTSCTQVH: Chương 1

Chương 1:  Tử vong


“Phương Hách, Phương Hách! Cậu kiên trì một chút, đừng ngủ, đừng ngủ !”
Hạ Tử Trọng hai tay run đến mức lợi hại, băng vải trong tay liên tục quấn quanh, nhưng vô luận anh có quấn bao nhiêu vòng đi nữa, đều không thể ngăn cản máu từ ngực Phương Hách chảy ra.
Vì cái gì? Vì cái gì ! Nếu lúc trước cậu không vì trị liệu cho anh mà dung hết dị năng, hiện tại cũng sẽ không hao hết tinh thần lực, tự cứu chính mình không được mà……
Đã qua ba tháng kể từ  khi bị người yêu phản bội, vẫn luôn đi theo bên cạnh mình không rời không bỏ, chỉ còn lại một mình Phương Hách mà thôi. Hạ Tử Trọng tức giận mà đánh một đấm xuống mặt đất, bị người đuổi giết, bị người yêu phản bội, bị thân nhân cấu kết người ngoài trộm đi vật trọng yếu cũng không sao, nhưng ngay lúc này, lúc Phương Hách thay chính mình ngăn cản một kích kia, chính mình thế nhưng giúp cậu cầm máu cũng không được !
Vòng tay…… Nếu mình còn vòng tay, nếu vòng tay không bị tên khốn kia trộm đi, bên trong đó còn nhiều thuốc chưa dung đến!
Khốn kiếp! Bọn chúng rõ ràng đã trộm đi vật duy nhất mình có thể dựa vào, vì cái gì còn không chịu bỏ qua, nhất định muốn mình phải chết? !
Trong Phương Hách nằm trong lòng Hạ Tử Trọng, ý thức đã bắt đầu tan rã, nơi ngực kịch liệt đau đớn khiến cậu không thể phát ra âm thanh, nhưng ánh mắt cậu lại rất sáng sủa, mang theo chút chờ mong, mang theo tươi cười, thậm chí tựa hồ còn có một tia hạnh phúc, lại duy nhất không có cái cảm xúc trước trước khi chết nên có, đó chính là tuyệt vọng.
Thấy cậu hình như muốn nói cái gì, Hạ Tử Trọng vội vàng đưa tai đến gần bên miệng cậu.
“Ca…… Cao trung…… sáu…… năm trước…… sân thể dục, dưới cây phù dung…… học, Hạ…… học trưởng……”
Thanh âm cậu trở nên mỏng manh, cho đến khi hoàn toàn biến mất, tay cậu giãy dụa nâng lên, chạm đến má Hạ Tử Trọng, rồi rơi xuống.
Hạ Tử Trọng cảm giác người trong lòng ngực chính mình rung lên, rồi bất động.
Chết, Phương Hách chết.
Cái người từ lúc mạt thế đến, cùng một khu chung cư trốn ra, cứ như vậy chết đi.
Trong mạt thế, Hạ Tử Trọng đã thấy qua rất nhiều người chết, bọn họ phần lớn thân thể không trọn vẹn đến không chịu nổi, hình dạng khủng bố. Càng ghê tởm hơn, chính là vài người ruột lòi ra ngoài, sọ nứt ra, óc chảy ra ngoài, còn có một vài người vận khí tốt chút thì bị tang thi gặm thành xương cốt.
Nhưng nhìn người nhìn người nam nhân chỉ mới có hai mươi sáu, hai mươi bảy trong lòng mình chết đi, Hạ Tử Trọng lần đầu cảm thấy sợ hãi, mờ mịt.
Học trưởng, Hạ học trưởng……
“Rống……”
Một tiếng rống từ bên cạnh truyền đến, Hạ Tử Trọng căn bản không có chú ý tới. Hắn ngốc ngốc nhìn kia cái người đang cười trong lòng mình, anh còn nhớ rõ, chính mình lần đầu tiên gặp cậu trong tiểu khu lần đầu tiên, gương mặt trắng nõn, thanh tú mà văn tĩnh, một đôi sáng sủa mắt, đôi mắt kia rất lớn, rất sáng, lại thêm lúc cười liền hiện ra má lúm đồng tiền, làm anh rất ấn tượng, bởi cậu có bộ dạng rất đẹp mắt, còn làm tim anh đập thình thịch.
Nơi bả vai truyền đến đau nhức, Hạ Tử Trọng mờ mịt quay đầu, một cái đầu xấu xí đang hưng phấn mà gặm bả vai anh.
Một cảm xúc phẫn nộ bùng phát, Hạ Tử Trọng tức giận hướng về phía tang thi cái kia đấm một quyền.
Hạ Tử Trọng là người thường, mạt thế đến, không có giống vài người như con cưng của thần, vượt qua sốt cao mà bùng phát dị năng. Không chỉ như thế, anh cơ hồ mỗi ngày buổi tối đều sẽ sốt nhẹ chừng hai tiếng, đoạn thời gian đó, là lúc anh nguy hiểm nhất,  sau khi qua cơn sốt thì rất suy yếu, thể lực lại càng kém.
Càng bất đắc dĩ là, hết sốt trong vòng mười tiếng, thể lực anh vẫn rất kém.
Anh biết, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu nhất nam nhân kia phản bội chính mình.
Hắn trộm vòng tay của anh đi nương nhờ dị năng giả* cường đại khác, trừ bỏ đối phương đẹp trai hơn, có dị năng cường đại, cũng là do chính mình so với người bình thường còn có thể chất gầy yếu hơn, mới là khiến hắn hạ quyết tâm phản bội.
                Dị năng giả: ý chỉ những người kích phát siêu năng lực
Phục hồi tinh thần, nhìn tình cảnh trước mắt, khiến Hạ Tử Trọng kinh ngạc đến quên buông xuống nắm tay, anh nhìn thấy cái gì? Tang thi bị anh đánh trúng, mặt thế nhưng xẹp xuống một khối, xoay tròn bay ngược đi ra ngoài !
Là dị năng hệ cường hóa lực lượng? !
Cúi đầu xem nắm đấm chính mình đang phát ra kim sắc, không, không đúng, trong nửa năm này anh đã chứng kiến đến qua dị năng hệ lực lượng, không người nào có nắm đấm phát ra loại này kim sắc.
Lại một con tang thi rít gào xông tới, Hạ Tử Trọng theo bản năng toàn thân căng thẳng, một trận cuồng phong lấy anh làm trung tâm, bốn phương tám hướng thổi quét, mấy con tang thi hướng anh chạy tới cũng bị cuồng phong cuốn phăng đi đập vào vách tường.
Lần này anh có thể xác định, Phong hệ, chính là Phong hệ dị năng!
Ha ha hahahah……
Hạ Tử Trọng bỗng nhiên muốn cười, cười đến chảy cả nước mắt, không để ý đến trên vai đau đớn, gắt gao ôm thanh niên đã chết vào lòng, cười đến cả người run rẩy.
Dị năng? So người khác lại muộn nửa năm, tuy vừa kích phát cấp bậc cao hơn người khác, nhưng hiện còn cần sao? !
Anh đã bị cắn! Cho dù là dị năng giả, một khi bị cắn, không có dị năng hệ chữa khỏi, cuối cùng cũng sẽ biến thành tang thi!
Bên cạnh gió càng lúc càng lớn, đám tang thi phụ cận ngửi vị tới gào thét, tụ tập càng nhiều……
———-
“Ngươi nói, vì cái gì, vẫn không vào được?”
Một nam nhân tuấn mỹ, hơi hơi khom lưng, nâng cằm của một người nam nhân trẻ tuổi đang nằm trên mặt đất.
Người nam nhân nằm trên mặt đất nhìn qua ướ chừng hai mươi tuổi, dáng người gầy yếu, áo sơmi mở tung lộ ra nửa bả vai, trắng đến không chút máu. Quần áo, tóc tai có chút hỗn độn làm cho hắn tăng them khí tức mê người , đáng tiếc, trên mặt hắn trang điểm quá đậm làm người khác không thể thấy rõ gương mặt thật.
“Alan, anh tin em đi, thật, thật là này vòng tay này……”
Con mắt vì khẩn trương mà bỗng nhiên trừng lớn, đồng tử mở rộng một vòng, người trẻ tuổi vội vàng giữ chặt tay Alan
“Hắn thật sự chết ? ! Sẽ không phải còn chưa có chết đi !”
Alan ánh mắt hơi hơi mị một chút, toát ra hàn quang:
“Đương nhiên chết ! Thi thể bị tang thi triệt để xé thành mảnh vỡ, muốn biến thành tang thi cũng không được……”
Bỗng nhiên, Alan ngừng lại âm thanh lạnh lùng nói,
“Đừng nói người gạt ta,  hắn chỉ là không gian dị năng giả bình thường, cùng cái vòng tay này không có bất cứ quan hệ gì?”
“Không ! Làm sao có khả năng !”
Tuổi trẻ nam nhân gần như hét lên mà nói, mang theo một loại cuồng loạn như bệnh thần kinh
“Khi mạt thế đến gần ba tháng, em gần như mỗi ngày đều ở bên trong đó ! Chỗ đó có núi có sông cùng cây trái, cùng cùng dị năng không gian giả khác không giống nhau ! Cũng chính miệng hắn nói với em , hắn từ trước mạt thế đến đã phát hiện không gian trong vòng này ! !”
“Ai biết, có lẽ hắn chỉ đang gạt ngươi thì sao? Cũng có thể — là ngươi, đang nói dối?”
Alan thẳng lưng đứng dậy, dùng lực bỏ ra cái tay đang kéo mình, liếc nhìn người nọ, trời biết có phải hay không nam nhân kia đùa hắn hay không? Nếu không phải tin người này nói mỗi ngày hắn đều tiến vào không gian, mà không gian dị năng giả khác không thể để cho người khác tiến vào không gian của mình, anh lại như thế nào sẽ tin lời hắn? !
Người trẻ tuổi bắt đầu run rẩy, có lẽ…… Có lẽ nói không chừng thật sự là hắn tùy tiện nói đâu? Có lẽ không gian mình ở gần hơn ba tháng là vật khác trên người anh ta, mà không phải vòng tay này? !
Không ! không được ! chính mình đã phản bội anh ấy, phản bội bạn trai cũ của, còn mang theo đồ của anh ấy đi theo nam nhân khác. Alan bên cạnh chưa bao giờ thiếu nam nữ xinh đẹp, chính mình nếu không phải bởi vì biết về không gian này, Alan căn bản sẽ không để ý mình!
Người nọ một phen đoạt lấy vòng tay kia, dùng dao vạch cổ tay mình, máu như suối chảy vào vòng tay, nhưng một chút phản ứng cũng không có……
“Không có khả năng, không có khả năng! Nhất định là phương pháp không đúng, nhất định là phương pháp không đúng ! !”
Alan thất vọng nhìn cái người gần như điên cuồng trên mặt đất, hắn nguyên bản đã đem không gian dị năng giả kia kéo vào tiểu đội mình, đều là bởi vì tên ngu xuẩn này, chính mình mới hạ quyết tâm giết người cướp vòng tay này, cũng chính vì thế, còn làm hại mình mất một cái dị năng giả hệ trị liệu khác!
Mà cái phế vật không có chút năng lực này, chỉ có khuôn mặt có chút giá trị này, là hắn tổn thất hai cso dị năng giả khan hiếm……
“Alan.”
Một nữ nhân tư sắc bình thường đi đến, khinh thường nhìn thoáng qua người quỳ ngồi dưới đất, tay đầy máu, dựa vào trên người Alan
“Lúc trước khi  ta cùng biểu ca bọn họ cùng nhau trốn từ J thị ra, liền thấy hắn vụng trộm hướng này vòng tay nhỏ máu…… Hơn nữa, mỗi lần bọn họ trên xe biến mất không thấy người đều là hắn — cái không gian này hiện tại đến cùng trên tay ai, còn chưa biết đâu.”
Alan nhướn mày,là con lai nên  ngũ quan lập thể,  phá lệ soái khí, hắn biết nữ nhân này chẳng qua là đang châm ngòi ly gián, bất quá, nữ nhân này đến cùng là mộc hệ khá thưa thớt, còn giá trị……
“Đới Quân, ngươi còn gì để nói?”
Tuổi trẻ nam nhân nghe nói như thế mặt không thể tin ngẩng đầu lên, trừng cái kia nữ nhân:
“Hứa Lỵ Lỵ !”
Hứa Lỵ Lỵ đắc ý nhướn mày, kéo Alan cánh tay:
“Biểu ca ta đã bị ngươi hại chết , anh ấy lúc trước kia — rất thích ngươi, ngươi liền đi xuống dưới bồi hắn .”


Alan một cước đá văng ra vòng tay tràn đầy vết máu, xoay người hướng ra phía ngoài đi, trong phòng đứng ở góc hẻo lánh hai người yên lặng đi tới, không bao lâu, một tiếng súng vang lên.
Chú thích:
Vòng tay không gian của Hạ Tử Trọng tương tự như thế này, tên ảnh được khắc lên như thế nhá!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét