6.19.2016

MTTSCTQVH: Chương 4

Chương 4:  Gặp lại

“Phương Hách? !” Hạ Tử Trọng bỗng nhiên trừng lớn hai mắt, hướng dưới lầu nhìn, một hàng ba người, trong đó hai mặc thống nhất âu phục, trên cổ còn đeo bảng tên. Xem trang phục, hẳn là môi giới nhà đất.
Chàng trai còn lại lùn hơn, chính là người đã luôn bên cạnh anh sáu tháng, cuối cùng lại chết ở trong lòng anh – Phương Hách? !
Nhìn bọn họ ba người đi vào lầu đối diện, Hạ Tử Trọng hít sâu vài lần, xoay người vội vàng thay quần áo, chạy vào thang máy xuống lầu.
Hắn không biết đời trước Phương Hách lúc nào thì dọn vào tiểu khu này, chỉ biết lúc mạt thế bùn phát cậu đã ở đây.
Đời trước hôm nay…… là ngày anh sau khi tỉnh lại liền nhận điện thoại Đới Quân, sau đó ra ngoài ăn cơm trưa…… Buổi chiều lại về công ty đi làm, bởi vậy cũng không biết Phương Hách hôm nay đến đây xem phòng.
Càng bởi vậy, anh sẽ không biết, đời trước Phương Hách bởi vì ngoài ý muốn gặp được Hạ Tử Trọng ra ngoài ăn cơm trưa, mới quyết định mua phòng ở này.
Vài bước ra khỏi thang máy, nhìn phía đối diện, bọn họ đi rồi sao? Không đúng, không thể nào nhanh như vậy, xem phòng cũng sẽ không nhanh như vậy……
Tại cửa tiểu khu đi vài vòng, thỉnh thoảng xem thời gian trên di động, lại ngẩng đầu nhìn hướng lầu đối diện. Hạ Tử Trọng trong lòng vô cùng nôn nóng, đến khi nhìn thấy ba người kia từ bên trong đi ra, bỗng nhiên cảm thấy mờ mịt……
Anh muốn cùng Phương Hách nói gì đây? Chính anh rõ ràng đã sáu bảy năm không gặp lại cậu , lúc ấy cũng chỉ là gặp qua lần đó mà thôi. Nếu anh biểu hiện quá nhiệt tình, nói không chừng ngược lại sẽ dọa cậu ……
Chẳng lẽ anh đi đến trước mặt cậu nói:
 Xin lỗi, đời trước làm hại cậu chết ở trước mặt tôi, cho nên đời này tôi tuyệt đối sẽ không hại cậu, còn muốn tận lực bảo vệ cậu……
Đồ điên! Anh nếu thật nói vậy, không bị cho là bệnh nhân mới trốn viện đi!
Trong đầu miên man suy nghĩ, chờ Hạ Tử Trọng phục hồi tinh thần, mới phát hiện ba người kia đứng cách đó không xa , mà Phương Hách, đang sửng sốt nhìn anh.
Cậu…… Đang nhìn anh? Rõ ràng đã qua hơn sáu năm không gặp, cậu…… còn nhận ra anh sao? !
“Phương tiên sinh? Bạn ngài sao?”
Một vị môi giới thấy Phương Hách cùng nam nhân cách đó không xa đối diện, hướng Phương Hách hỏi.
“A, kia, cái kia, là……”
Phương Hách hiển nhiên có chút trở tay không kịp, cậu không nghĩ tới chính mình vừa trở lại F thị, liền gặp được người mình nhớ thương. Cuống quít nói với người môi giới vài câu, Phương Hách lên tinh thần, cẩn thận , từng bước đi về phía Hạ Tử Trọng.
Nhìn dáng vẻ của anh ấy, chính là đang nhìn cậu, chẳng lẽ anh ấy cũng nhận ra cậu? !
Đè xuống thấp thỏm cùng kích động, Phương Hách đi đến trước mặt Hạ Tử Trọng:
“Hạ…… Học trưởng?”
“…… Phương Hách.”
“Anh  còn nhớ rõ em? !”
Nhìn người đối diện mang vẻ mặt kinh hỉ, hai mắt mở lớn tràn đầy hưng phấn cùng kích động, sáng đến kinh người, khóe miệng của cậu không tự chủ được cong lên , bên trái má lúm đồng tiền hiện ra.
Cậu quả nhiên nhận ra anh, cho dù lâu như vậy, chỉ cần nhìn một cái liền nhận ra anh……
Hạ Tử Trọng trong lòng ngũ vị tạp trần, anh không biết nói gì cả, cũng không dám đi phỏng đoán đến cùng là vì cái gì. Chẳng lẽ mấy năm nay, Phương Hách không có thích qua người khác sao?
Hạ Tử Trọng tự biết, tuy rằng anh điều kiện bề ngoài không sai, nhưng cũng không có mị lực lớn đến nỗi người khác nhớ mãi không quên. Bằng không, Đới Quân sẽ không nhanh như vậy đã đồng ý cùng anh chia tay? Huống chi, bọn họ còn nhiều năm không gặp mặt, cho dù lúc trước, anh cùng cậu cũng không nói chuyện được mấy lần.
“Hạ, Hạ học trưởng… nhà ở đây sao?”
Phương Hách thanh âm có chút phát run, hôm nay đối với cậu mà nói, thật sự là kinh hỉ trong kinh hỉ.
Sau khi tốt nghiệp đại học, cậu ôm ý niệm chưa dứt của năm xưa trở lại F thị — nơi mà cậu đã ra đi nhiều năm. Cậu cũng không nghĩ có thể gặp lại anh, hoặc là nói, cho dù cậu muốn tìm anh, cũng phải tìm được nơi ở an ổn rồi mới chậm rãi hỏi thăm, tìm kiếm.
Nhưng cậu không ngờ đến, lần đầu đi xem phòng, liền thấy gặp anh! Cái này xem như…… Duyên phận sao?
“Phòng vừa xem, tôi mua.”
Đối Hạ Tử Trọng gật đầu, Phương Hách vội vàng quay đầu nói với hai môi giới.
Hai người lập tức tươi cười, lúc này cũng không để ý Phương Hách chậm trễ, rất thức thời đứng một bên thấp giọng nói chuyện phiếm.
“Cậu muốn mua phòng?”
Thần sắc có chút phức tạp nhìn người trước mặt, cậu so với sau mạt thế bộ dáng tốt hơn nhiều. Đương nhiên, ai so với sau mạt thế cũng đề tốt hơn mà.
“Ân.”
Dùng lực gật đầu một cái, Phương Hách trên mặt không ngừng được cười, tươi cười có chút thấp thỏm bất an. Lúc trước sau khi cậu tỏ tình, chắc mang đến phiền toái không nhỏ cho học trưởng đi…… Tuy rằng anh ấy có thể nhớ đến mình, cậu rất cao hứng, nhưng vạn nhất nếu là nhớ kỹ mặt không tốt thì sao……
“Cậu muốn làm việc ở thành phố F hả?”
Hạ Tử Trọng thu thập tốt tâm tình, cũng mang chút tươi cười cùng cậu trò chuyện.
Phương Hách biểu tình hơi hơi ngừng
“Ân, em chuẩn bị ở đây ổn định.”
Nhìn dáng vẻ của cậu, tựa hồ có ẩn tình, nghĩ nghĩ, Hạ Tử Trọng lấy di động ra:
“Đem số cậu cho tôi đi, buổi chiều cậu còn việc bận? Chúng ta có gì liên lạc sau.”
Phương Hách vội vàng lấy di động ra, lưu số điện thoại Hạ Tử Trọng lại.
Nói thực ra, hôm nay đột nhiên gặp lại, Hạ Tử Trọng hay Phương Hách, đều không biết nói cái gì mới tốt. Một người thì nhớ toàn quá khứ, một người lại nhớ toàn chuyện tương lai.
Nhưng vô luận như thế nào —
“Cuối cùng cũng gặp được ……” cả hai cùng nghĩ.
Hạ Tử Trọng từ chức .
Công ty Kinh Diệu.
Hạ Tử Trọng công tác coi như không sai, lương một năm hai mươi vạn, tại F thị này tuyệt đối là thu nhập rất cao rồi. F thị cũng không quá sôi động, đối với các nhân viên khác mà nói, công tác tốt như vậy không làm, lại không có nghe là bị sa thải, hành vi Hạ Tử Trọng từ chức dứt khoát chính là não bị ngấm nước rồi.
Cái người bị cho là não bị ngấn nước hiện đang lái xe từ công ty thẳng đến siêu thị lớn nhất gần nhà, đậu xe tốt rồi bước vào. Tuy rằng anh hiện tại càng sốt ruột là hạt giống, cây giống linh tinh gì đó, nhưng hôm nay nếu đã đi ra ngoài, sao có thể đi ngang qua siêu thị mà không mua gì chứ?
Bao lớn bao nhỏ, đẩy xe mua sắm nhét vào cốp xe. Kiếp trước, tại mạt thế lúc chạy chạy nạn, Hạ Tử Trọng rất may mắn bởi vì vóc dáng anh tương đối cao, nên đã mua chiếc xe SUV có gầm cao, hôm nay mua sắm, tương lai chạy trốn, xe này có thể so kia vài xe con khác thực dụng hơn nhiều.
Thực phẩm, vật dụng hàng ngày, các loại tạp vật, đi ngang qua tiệm thuốc thuận tiện mua các loại thuốc thường dùng.
Hạ Tử Trọng lái xe, một đường tính toán muốn mua cây cùng hạt giống, đời trước hắn có được không gian không bao lâu liền đến mạt thế, hoa quả, cây trồng hạt giống chỉ có một hai loại.
Ở mạt thế, anh phần lớn chỉ lo chạy trốn, làm gì có thời gian mà tinh tế tỉ mỉ xử lý không gian? Ra ngoài tổ đội để thu thập vật tư, bởi vì bản thân là không gian dị năng, chỉ có thể cùng người khác tổ đội, ai sẽ đi nơi chuyên môn bán hạt giống mà tìm thức ăn chứ?
Cho nên, kiếp trước bên trong không gian của anh chủng loại cây trồng phi thường hữu hạn, càng có nhiều loại không dùng được, chỉ để thưởng thức hoa cỏ.
Lần này, anh muốn đem những cây trồng cùng hạt giống có thể dùng được đều mua hết. Số lượng không cần quá nhiều, nhưng chủng loại phải đa dạng, để sau khi mạt thế đến có thêm cơ hội sống.
Lái xe về tiểu khu, đem đại bộ phận này nọ tất cả đều thu vào không gian, trên tay chỉ xách hai túi nhẹ nhất.
Ngồi vào máy tính, Hạ Tử Trọng chọn lựa các cửa hàng bán hạt giống. Lúc này là đầu xuân, hạt giống cây trồng rất nhiều, cửa hàng online đều đầy đủ chủng loại.
Hạ Tử Trọng chọn một cửa hàng online khá uy tính và tương đối đầy đủ ở gần F thị, sau đó điên cuồng đặt hàng.
Sau khi đặt hàng hoàn tất, lại sàng lọc các địa điểm gần F thị có thể mua được gà vịt ngỗng, heo bò dê, máy xay xát,…
“Xăng phải làm thế nào đây……” Hạ Tử Trọng nhíu mày trầm tư.
Trên bàn di động bỗng nhiên reo lên, làm anh giật mình, nhìn tên hiển thị, Hạ Tử Trọng đầu tiên là sửng sốt, sau đó biểu tình trở nên nhu hòa:
“Phương Hách?”
“Học trưởng, quấy rầy đến anh sao?”
Thanh âm bên trong điện thoại nghe có chút khẩn trương.
“Không sao, có chuyện gì vậy?”
“À, em đã ký xong hợp đồng , sáng mai liền chuyển qua……”
“Hử? Vậy mai tôi giúp cậu chuyển nhà.”
 Hạ Tử Trọng sửng sốt, không nghĩ tới hiệu suất của cậu rất cao nha~~.
Phương Hách trong thanh âm mang theo vui vẻ:
“Không cần đâu, em cũng không có đồ gì nhiều, khồng cần phiền học trưởng. Cái kia…… Học trưởng nếu tiện, ngày mai buổi tối có thể hay không cùng em đi siêu thị gần nhà mua chút đồ dùng sinh hoạt?”
Nói xong sau, Phương Hách cẩn thận dè dặt chờ đối phương đáp lại.
“Được, không phiền gì đâu.”
Ngẫm lại chuyển phát nhanh ngày mai khẳng định sẽ chưa tới kịp, anh còn muốn lại đi vài lần siêu thị mua này nọ, liền nhận lời
“Ngay mai tôi không đi làm, cậu hiện tại ở chỗ nào? Tôi có xe, mai qua đón cậu.”
Phương Hách hai mắt tỏa sáng đem chính mình địa chỉ báo lại cho Hạ Tử Trọng, nhiều cảm ơn nhiều lần rồi cúp máy, sau đó ngây ngô cười ôm di động ngã vào trên giường, cậu nằm mơ đều chưa nghĩ đến, học trưởng lại qua đón cậu. Càng không nghĩ tới, ngày mai cậu sẽ ở một mình với học trưởng nha~~…… Nói như vậy, cậu còn có cơ hội ! thật sự có cơ hội ! !
Gác điện thoại, Hạ Tử Trọng xoa xoa mặt, thở ra một hơi, trước trọng sinh, anh sớm quen thuộc có Phương Hách bồi bên cạnh.
Khi đó Phương Hách, rõ ràng rất gian nan, lại luôn nghĩ mọi biện pháp chiếu cố anh mỗi khi suy yếu, bất ly bất khí, sớm liền khiến anh động tâm. Nếu không phải bởi vì lúc ấy anh thật sự sợ liên lụy cậu, kiên trì không chịu gật đầu cùng cậu kết giao mà nói……
Vì một chuyện nhiều năm trước, lại cố chấp mang theo người vướn bận như anh, nguyện ý vì anh trả giá sinh mệnh, Hạ Tử Trọng anh đây không còn muốn gì nữa ?
Nhớ tới cặp mắt mang theo kích động cùng chờ mong nhìn mình, Hạ Tử Trọng ôn nhu nở nụ cười, cuộc gặp gỡ lúc trưa, nếu không phải vẫn luôn khắc chế, sợ rằng anh sẽ ôm lấy cậu đi……
Nhớ tới ánh mắt của Phương Hách trước khi chết ở kiếp trước nhìn anh, nhớ tới bàn tay chạm vào má mình…… Nếu là cậu — anh nguyện ý thử yêu lần nữa.
Chú thích:
Xe SUV

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét