8.16.2016

MTTSCTQVH: Chương 40

Chương 40: Ám khí

truc
“Nhìn có vẻ không sao thì phải?” Phương Hách giơ tay chọc chọc Bạch Cầu, a…… Xúc cảm này thật đúng là làm người nghiện mà.

“Mày cần ăn tinh hạch hả?” Có lẽ nhóc con này cần ăn tinh hạch để lớn lên? Bình thường nó chỉ cần ăn đồ ăn phổ thông là ngủ ngay, nhưng hiện tại nhìn đi, tinh thành phấn chấn đến thế này, chắc tinh hạch hợp khẩu vị nó rồi!
Vẫn thân hình trắng nhợt mượt mà như trước, Bạch Cầu mở to mắt chớp a chớp, mang đầy vẻ mờ mịt tỏ vẻ khó hiểu.
“Mà thôi, phỏng chừng có hỏi cũng chả được gì, ngày mai chúng ta đi xung quanh giết vài con tang thi, lấy tinh hạch cho nó ăn thử xem.” Dù sao tên nhóc này hình như ăn tinh hạch cũng không biến thành tang thi, lúc này Hạ Tử Trọng mới không quá để ý đến.
Bạch Cầu cùng không gian là một thể, mà hôm nay không gian hình như cùng anh, Phương Hách hòa làm một, đây là một loại cảm giác rất khó tả, nhưng lại đem bọn họ ràng buộc mật thiết với nhau, làm cho bọn họ cảm nhận được lẫn nhau, không cần lo lắng bất cứ ai đột nhiên phản bội.
Hai người chuẩn bị đồ thoải mái mặc ở nhà, đi vào phòng tắm ngăm mình hưởng thụ ôn tuyền.
Ném ra Bạch Cầu có ý đồ nhảy vào cùng nhau bơi, Hạ Tử Trọng quang minh chính đại đem cửa phòng khóa chặt, ôm Phương Hách vào ôn tuyền.
Phòng tắm, buồng vệ sinh hiện tại mở rộng rất nhiều, hôm nay từ cửa đến bể tắm xuất hiện một đoạn đường trải đá cuội*, đi trên đó có tác dụng mát xa lòng bàn chân, rất thoải mái.
Nhìn bàn nhân trắng nõn tinh tế bên cạnh, vòng eo mềm dẻo hữu lực, nếu ai không động tâm tư mới có vấn đề. Tuy rằng lúc nãy đánh tang thi còn tương đối mệt, nhưng…… Nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc tu luyện bọn họ đâu ha?
“Hôm nay em mới phát hiện có dị năng tốc độ hả?”
Nghe Hạ Tử Trọng hỏi, Phương Hách hai mắt chớp chớp, dùng sức gật đầu:
“Dạ, hôm nay đột nhiên có, ngay cả lúc nào có em cũng không biết……”
Hạ Tử Trọng nghĩ nghĩ:
“Có thể cùng lần thăng cấp dị năng trước của em có liên quan, sau lần đó chúng ta cũng không có kiểm tra dị năng của em kỹ, chắc bởi vậy mà không phát hiện.”
Mạt thế đến, mỗi người ở trước khi có dị năng cũng không ai biểu hiện ra đặc thù gì. Dị năng giả lần đầu phát hiện dị năng đa phần đều rơi vào một vài tình huống bất ngờ nào đó mới kích phát thành công. Đó cũng là lý do nhiều dị năng giả khi chưa kịp kích phát đã nghẻo sớm rồi.
Sau đó, có không ít tang thi cũng bắt đầu có dị năng, chỉ là không biết loại tang thi này là do mấy con bình thường tiến hóa lên hay là do người có dị năng bị đồng hóa thành tang thi mà ra? Đây vẫn còn là một điều bí ẩn, tạm thời không ai có thể xác minh được.
“Nói như vậy, về sau mỗi lần dị năng thăng cấp đều có thể kích phát ra dị năng mới sao?” Phương Hách càng nghĩ càng hưng phấn, gương mặt trắng nỏn đỏ hồng lên, có lẽ là do quá hưng phấn, hoặc ngâm ôn tuyền lâu mà nóng lên.
Thác nước đổ xuống làm mặt nước không ngừng gợn sóng, để người mơ hồ có thể nhìn thấy cảnh sắc dưới nước, lại không quá rõ ràng, làm cho người ta xuân tâm nhộn nhạo.
Hạ Tử Trọng hắng họng:
“Khả năng này không quá lớn. Có lẽ do nước giếng có khả năng kích phát tiềm năng của con ngươi, nhưng không ai là người toàn năng, hơn nữa tham thì thâm, nếu kích phát quá nhiều thì chưa chắc sẽ chuyên hết.  Chúng ta vẫn cứ nghiên cứu thấu đáo dị năng của mình trước, sau đó phối hợp thêm công phu thích hợp với mình để luyện.” Sau đó anh nghiêm mặt nói,“Chúng ta bây giờ còn quá yếu.”
Phương Hách nghiêm túc gật đầu:
“Nếu em mạnh hơn, đánh tang thi chính xác hơn, hôm nay có thể thông qua dị năng tốc độ một cú trúng điểm yếu thì đã tiêu diệt hết đàn tang thi hết rồi.” Kết quả hôm nay cậu phải nghĩ biện pháp để gõ vào đầu bọn nó, đã vậy gõ liên tiếp mấy cái mới đánh chết được, có thể trực tiếp đã một phát chết ngay thì ít đến đáng thương dẫn đến việc kéo thêm một đám mới, còn khiến Hạ Tử Trọng ở phía sau giúp cậu dọn dẹp cục diện rối rắm ấy.
“Cho nên, chúng ta phải nâng cao thực lực hơn nữa.”
Gật gật đầu.
“Khụ, khí có tác dụng rất mạnh đối với dị năng, cho nên……”
Cho nên, Phương Hách mặt đỏ lên, biết người nào đó muốn song tu, còn lấy lý do nâng cao thực lực làm cái cớ hoa mỹ thôi, thực sự là muốn chiếm tiện nghi, nhưng cậu cũng sẽ ngoan ngoãn đem mình dâng lên tận miệng anh, huống chi hiện tại bọn họ đang nằm ở phòng tắm, không cần phải cố kị quá nhiều.
Phòng tắm là nơi rất tốt, nước có tác dụng bôi trơn, ngay cả một ít thuốc mỡ trợ giúp cũng không cần dùng, lại có thể thuận tiện cho việc thanh lý sau khi làm xong. Cộng thêm ôn tuyền nơi đây có tác dụng kỳ diệu, càng thuận lợi cho bọn họ song tu. Càng làm cho Hạ Tử Trọng cảm giác có chút 囧 chính là, sau khi không gian thăng cấp, phòng tắm xuất hiện thêm một tảng đá lớn màu xanh, lúc đầu anh còn nghỉ nơi đó dùng để nằm khi hai người ngâm ôn tuyền, nhưng hiện tại……
Nhìn người nào đó hai mắt mơ màng nằm ở trên nền đá xanh, anh có thể xác định — thứ này xuất hiện ở đây là để người ở trên đó “Song tu” đây mà!
Người tạo ra không gian này đến cùng có bao nhiêu cơ khát vậy? Như thế nào mà khắp nơi đều hoặc công khai hoặc ẩn ý ám chỉ người khác thông qua song tu để nâng cao năng lực?!
Mặc kệ người đó lúc trước ôm ấp tâm tư gì, dù sao phòng tắm có tác dụng này là không hề nghi ngờ, Hạ Tử Trọng cảm giác tinh lực của anh hình như dùng mãi không hết, trước đây, trong phòng ngủ chỉ có thể hoàn thành một chu kỳ công pháp, nay ở trong phòng tắm thế nhưng kiên trì đến cả ba vòng, cuối cùng ôm Phương Hách gần như mềm oặt như nước đi ra khỏi phòng tắm mà vẫn không có vẻ mất sức gì hết .
Hôm nay, ngay lúc Phương Hách hành động không tiện này đã thấy được ưu việt của việc cậu làm thức ăn dự bị ngày thường. Hai người nằm trên giường lớn tại tầng 2, dùng đồ ăn Phương Hách để trong kho, căn bản không cần đến nhà bếp nấu cái gì cả.
Phương Hách ăn món cháo ngô thịt gà thanh đạm, Hạ Tử Trọng ăn món có vẻ kích thích dạ dày hơn, cơm cà ri, cộng thêm món thịt bò hầm củ cải đường*. Giải quyết xong cơm tối, ôm người yêu vào lòng, Hạ Tử Trọng nhẹ nhàng xoa nắn thắt lưng cậu:
“Sáng mai, chúng ta cùng nhau nghiên cứu cách vận dụng công phu cùng dị năng kết hợp, đồng thời tìm một vài loại vũ khí thuận tay hơn chút.”
Cứ dùng ống tuýp giết tang thi mãi cũng không phải là cách hay, đánh tang thi, biến dị thú… Lực sát thương của ống tuýp cũng sẽ bị giới hạn ở một mức độ nhất định, cũng chỉ có dị năng giả hệ lực lượng mới có thể phát huy nó được. Mấy loại công phát mà hai người tìm thấy đều sử dụng đao, kiếm, dùng ống tuýp thật sự là không được.
Phương Hách nằm trong lòng Hạ Tử Trọng khẽ gật đầu, mơ mơ màng màng thiếp đi, lúc song tu thì người nhận có vẻ tiêu hao tinh thần và thể lực nhiều hơn, tuy nhiên chỉ cần ngủ một giấc liền có thể sinh long hoạt hổ như lúc đầu. Đặc biệt khi hôm nay Phương Hách lại vì phát hiện cậu có thêm một dị năng mới mà vận dụng quá độ, thể lực tiêu hao càng nhiều hơn ngày thường, lúc này tất nhiên không kiên trì nổi.
Bàn tay của Hạ Tử Trọng nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của Phương Hách, anh cúi đầu hôn lên đỉnh đầu cậu, trong lòng tràn đầy ấm áp cùng hạnh phúc. Bạch Cầu ngay lúc Hạ Tử Trọng ôm Phương Hách lên lầu cũng nhảy tưng tưng theo, hiện tại nó đã chui vào bên cạnh gối đầu của Phương Hách, khẽ cọ cọ, đôi mắt to nhắm lại, ngủ say sưa. Trên giường lớn hai người một viên thịt trắng, rất có ý vị một nhà ba người.
Sáng hôm sau, khi sắc trời trong không gian chuyển sắc hai người mới tỉnh lại. Phương Hách dụi dụi mắt, mơ mơ màng màng bò xuống giường đi vào bếp chuẩn bị bữa sáng, Hạ Tử Trọng thì đứng dậy đi đến ‘Nông trường’ phía sau, thu lượm trứng, một tay cầm rổ, một tay cầm đèn pin, mỗi khi thấy phát hiện một ổ trứng đều lần lượt kiểm tra qua.
Trong không gian, gia cầm đẻ trứng xong là đã bắt đầu ấp. Chúng nó hình như đối với chủ nhân không gian là Hạ Tử Trọng chẳng có chút cảm xúc kinh hoảng sợ hãi gì, cho dù anh có thò tay vào ổ dưới thân chúng, bọn nó cũng chả thèm phản ứng gì ráo, hoàn toàn không phát hiện hành vi của người nào đó đang trắng trợn cướp con chúng.
Thu nhặt trứng xong, hai người ở trong sân nghiên cứu vài quyển bí tịch mà họ chọn lúc trước, mãi cho đến 10h mới đi ra không gian. Nhìn sắc trời xám xịt ngoài cửa sổ, lại nhớ đến bầu trời xanh trong chẳng vướng chút bụi trần ở không gian, làm tâm trạng của hai người trở nên ngột ngạc hơn.
“Bên ngoài không có tình huống gì lạ, đi thôi.” Hạ Tử Trọng kiểm tra xung quanh, thấy số lượng tang thi bên ngoài không có tăng vọt, càng chưa đến chặn cửa, lúc này mới nói khẽ với Phương Hách.
Hai người không đi cửa chính — Nghe âm thanh từ hành lang bên ngoài truyền đến hình như có hai con tang thi đang lắc lư đến. Hai người trực tiếp từ cửa sổ rón ra rón rén đi đến nơi đỗ xe, khởi động ô tô nhanh chóng ra khỏi.
Người lái xe là Phương Hách, Hạ Tử Trọng đang kiểm tra mấy thứ lúc sáng lấy từ kho trong không gian ra, xem có loại nào làm vũ khí thay cho ống tuýp được không.  
Tăm trúc*, đũa dùng một lần*, dùng Kim hệ dị bao bọc lại, có thể lợi dụng Phong hệ gia tốc, bắn thẳng vào mục tiêu. Từ cửa sổ xe vùn vụt vọt ra mấy điểm kim sắc, còn kèm theo một chút ánh xanh, ghim thẳng vào mấy thân cây héo rũ ven đường cách đó không xa, nhìn kỹ mới có thể phát hiện, thân cây kia thế nhưng bị chọc thủng mấy lỗ!
Buông xuống ống nhòm, Hạ Tử Trọng vừa lòng cười, hiệu quả không tồi nha.
“Có được không anh?” Phương Hách vừa lái xe vừa hỏi.
“Không thành vấn đề, nhưng cần phải cải tiến thêm chút nữa.” Hạ Tử Trọng cầm lấy vài mảnh ‘Ám khí’ trên đùi, mấy thứ này gom được khi thuận tay trong lúc càng quét siêu thị, trung tâm thương mại trước đó. May mà kho không gian đủ lớn, mới chứa hết mấy thứ không dùng được này, bây giờ lại có cơ hội sử dụng.  
Phương Hách cười cong cả mắt, hiện ra má lúm đồng tiền, nói:
“Phía trước còn lo trúc trong không gian lớn quá nhanh, dù mỗi ngày đều làm cơm lam cũng không dùng hết, hiện tai không cần lo nữa rồi.”
Hạ Tử Trọng gật đầu, tăm thường rất mảnh, dùng như ám khí để đối phó con người thì còn tàm tạm, nhưng đối phó tang thi thì vẫn không được. Gậy trúc nếu vót ra thì quá dài, lúc dùng rất phiền phức, đũa thì khỏi nhắc đến, bản chất quá kém chỉ dùng được 1 lần, ngẫu nhiên sử dụng còn tạm được, nếu miễn cưỡng dùng thường xuyên thì bất luận hình dạng hay tốc độ bay, hiệu suất trúng mục tiêu đã kém lại càng kém hơn.
Thực ra nếu có thể dùng kim loại làm ra châm, gia tăng thêm độ cứng thông qua Kim hệ, dùng Phong hệ phụ trợ, hiệu quả hẳn là tốt nhất, nhưng mấy thứ đó đi kiếm ở đâu đây? Ngược lại nếu dùng trúc làm châm thì vẫn được, cùng lắm thì tự tay vót ra thôi.
“Đáng tiếc a! không biết lần này đi ra có thể kiếm vài món vũ khí thuận tay hay không đây.” Trước mạt thế, Hạ Tử Trọng có đi tìm vũ khí, nhưng do thời gian quá gấp cộng thêm bên trên quản lý rất chặt, mua trên mạng thì chưa chắc có thể đảm bảo chất lượng, anh lại còn phải vội đến đầu tắc mặt tối, bôn ba khắp nơi thu gom vật tư, lương thực,… bởi vậy chỉ tìm được một đống ống tuýp thu vào không gian dự bị thôi, mấy vũ khí lạnh có lực sát thương bị quả chế không thể gom được, ngược lại hôm nay là cơ hội thuận lợi, cần phải nghĩ ra biện pháp kiếm mới được.
May mà lúc trước anh có để ý mấy tin tức liên quan, lần này tiện đường đi luôn coi có thể kiếm được không.
Chú thích:
Tăm 
Đũa dùng 1 lần 
Đá cuội 
Đương trải đá cuội 
Thịt bò hầm của cải đường 
Củ cải đường 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét