8.26.2016

MTTSCTQVH: Chương 50

Chương 50: Kỹ năng mới của Đậu Đậu

BanhBao1

Hai người Hạ Tử Trọng tiếp tục đi về phía trước, ông chủ của sạp đó sắp xếp lại một chút, thấy không có người nào hỏi mua đồ, liền dứt khoát thu dọn hàng chuẩn bị về nhà ăn cơm trưa. Trong tay gã có đồ tốt, trong nhà còn cũng không thiếu lương thực, tất nhiên không muốn bán rẻ mấy loại vũ khí này, mỗi ngày chỉ cần ở bên ngoài bày hàng một chút, đợi có chút danh tiếng sẽ có người tìm đến nhà gã mua.
Vừa đi vừa hát nhỏ, tới con hẻm thứ 2, bỗng nhiên một trận gió nổi lên, gã còn chưa kịp quay đầu lại, đã thấy trước mặt tối sập ngã rạp xuống đất bất động. Trong căn cứ, tuy tạm thời không có tang thi uy hiếp, nhưng nguy hiểm từ con người cũng rình rập khắp nơi, không kém bên ngoài chút nào. Nhất là hôm nay, khi căn cứ đã hạn chế cung cấp điện, cho nên toàn bộ máy ghi hình trên đường đều trở thành vật trang trí, giết người cướp của phát sinh như cơm bữa ấy mà.
Hai người đi dạo non nửa ngày, mới dùng một túi khoảng 10 cân gạo trắng để đổi một đại đao*, một thanh kiếm Tây Dương*. Hai cái này cũng không phải vũ khí chân chính, đều là đạo cụ dùng để quay phim, không phải dùng sắt thép thật rèn ra, nhưng nếu dùng dị năng hệ ‘Kim’ cho kim loại bán vào trên mặt, so với ống tuýp trước đây Hạ Tử Trọng hay dùng thuận tay hơn nhiều.
Về phần thanh kiếm Tây Dương kia, tuy rằng không bằng kiếp dài thật, cũng chẳng có cách nào xuất ra chiêu chém, chặt gì, nhưng so với cái cặp gắp than hiện tại Phương Hách dùng tốt hơn cả mấy lần đi?
Phương Hách tuy rằng không có dị năng Hệ ‘Kim’ phụ trợ cho vũ khí, nhưng bản bí tịch kia cũng đã nói qua, đợi đến lúc tu luyện đạt tới một trình độ nhất định sẽ có thể đem ‘Khí’ dung nhập vào vũ khí, tăng cường lực sát thương của nó, bọn họ chỉ đem hai thanh vũ khí về luyện tập cũng có thể miễn cưỡng sử dụng.
Mua được vũ khí, tâm trạng của cả hai cũng được nâng cao. Lúc đi dạo lanh quanh thì đến khu phân bố nhiệm vụ trong căn cứ, phát hiện nơi đó mới đưa ra nhiệm vụ mới.
Nơi này lúc trước chính là ngân hàng, lúc này đã bị cải tạo thành nơi chuyên dụng cho việc ban bố nhiệm vụ của cả căn cứ, kiêm luôn việc tiếp nhận người muốn thành lập dong binh đoàn. Đúng vậy, hôm nay dong binh đoàn sơ khai trong căn cứ đã bắt đầu xuất hiện. Cao tầng trong căn cứ cũng đã chịu nhìn thẳng vào sự thật, chấp nhận các dị năng giả rồi .
Công tác bên trong căn cứ tuy nhiều, nhưng không thể cung ứng bất tận cho mọi người, đợi đến khi mấy tầng công trình phòng hộ kia hoàn tất, sẽ có một lượng lớn nhân công thất nghiệp. Những người này đến lúc đó phải làm thế nào đây? Chẳng lẽ để căn cứ nuôi không sao?
Trong và ngoài nội thành có rất nhiều tang thi cần giả quyết, vật tư lại càng cần nhiều người thu thập, với lại người trong căn cứ có ít đi thì cũng có thứ cần phải tiêu hao. Tang thi bên ngoài nhiều đến đâu cũng sẽ có một ngày sạch sẽ, căn cứ cần phải có biện pháp cổ động mọi người tích cực giết tang thi càng sớm thì mới sớm thu hồi phần đất bị chiếm đóng hiện nay, tiêu diệt tang thi mới có thể giành lại quê hương của mình
Nhiệm vụ mới này chính là muốn người có thực lực tự phát, ra ngoài thu thập vật tư, tuy không phải ai cũng bình an trở về, nhưng không hề nghi ngờ, nếu bọn họ có thể tổ hợp thành đoàn đội thì sẽ có rất nhiều ưu thế.
Nếu thực nghiệm thành công, như vậy cao tầng sẽ không đưa ra các quy định bảo thủ nữa, dứt khoát mở ra hình thức lính đánh thuê, cho phép cá nhân thành lập dong binh đoàn ra ngoài hành động. Đương nhiên, đặt tên vẫn phải theo tình hình đất nước, không thể thật sự gọi là lính đánh thuê XX hoặc dong binh đoàn ZZ được, vậy dứt khoát đặt tên và gọi ‘Tiểu đội’ là tốt nhất.
“Chúng ta đi thành lập một tiểu đội hay không?” Phương Hách xem xong bố cáo, bèn hỏi.
“Ừ, đăng ký luôn đi.” Tuy rằng anh không có ý định thu người, nhưng có một “Tiểu đội” cho riêng mình có thể tích lũy tên tuổi, độ hoàn thành nhiệm vụ, tương lai có thể tiếp xúc đến nhiệm vụ quan trọng trong căn cứ, hoặc có thể cùng quân đội hợp tác ra ngoài hành động. Như vậy chỉ số an toàn cũng cao hơn rất nhiều.
Không ít người ngay từ đầu đều cùng bạn bè, người quen tổ chức thành một tiểu đội nhỏ, nhận nhiệm vụ ra ngoài hành động. Lúc đầu, căn cứ cũng không có yêu cầu cụ thể nào đối với mấy cái tiểu đội này, chỉ cần giao nộp một khoản ‘Tiền bảo đảm’, là có thể tiến hành đăng ký, ở nơi này nhận nhiều loại nhiệm vụ.
Khoảng một hai tháng sau dù tiểu đội đã được nâng cao giá trị, nhưng căn cứ cũng không có đối họ đưa ra yêu cầu gì. Dù vậy, vẫn có không ít người một mình đăng ký tiểu đội, giống như đại hiệp độc hành, lúc nhận nhiệm vụ cũng chỉ có thể một mình hoàn thành, phần lớn họ sẽ nhận một ít nhiệm vụ giống người khác để cùng nhau hành động. Nhưng thực lực bản thân họ phải thật sự mạnh mẽ, bằng không thường thường sống không được lâu lắm.
Dùng 5 gói mì ăn liền để làm “Tiền bảo đảm”, Tiểu đội ‘Phong Xế’(1) chỉ thuộc về hai người ra lò. Cái tên này đã tốn không ít tế bào não của hai người đó, chủ yếu là không có cái tên nào thích hợp, vì chẳng có cái gì tốt tham khảo cả. Tuy bọn họ có tên không gian, ‘Không gian Hư Vô’, nhưng hai chữ ‘Hư Vô’ này rõ ràng không thích hợp để đặt tên cho tiểu đội họ mà. Tuy Phương Hách nghĩ đến Đậu Đậu làm linh vật(2) cho tiểu đội họ nhưng làm biểu tượng cũng không thể làm tên được đâu, không lẽ gọi là ‘Tiểu đội Bạch Cầu’ ‘Tiểu đội Đậu Đậu’ sao? Lại nói đến tên hai người, bất luận tổ hợp sắp xếp thế nào cũng không ra được một cái tên thích hợp… Chẳng lẽ muốn gọi Tiểu đội ‘Hảo Trọng’(3)? Hay là thôi đi.
(1) Tui nghĩ đại khá là nhanh như gió đê!! Ai thấy sai thì cmt t chỉnh lại
(2) Vật may mắn
(3) Rất nặng
Nghĩ tới nghĩ lui, hai người có chung một điểm đó là ‘Tốc độ’. Phương Hách là dị năng giả tốc độ, Hạ Tử Trọng là dị năng giả hệ Phong,  đều có liên quan đến tốc độ, cho nên mới đặt cái tên này.
Cách vách đại sảnh tuyên bố nhiệm vụ là khu giám định dị năng, người có dị năng đều có thể vào đây tiến hành giám định, đăng ký. Vốn chẳng có tác dụng gì lớn, đặc biệt có không ít người không biết thái độ của cao tầng trong căn cứ, cho nên ngay từ đầu không có người nào đi đăng ký. Nhưng hôm nay căn cứ đã nói rõ ràng, có dị năng giả, mức độ hoàn thành nhiệm vụ khá cao, có khả năng được hợp tác với quân đội trong vài nhiệm vụ, hơn nữa có thể được chọn nhiều hơn trong vài trường hợp cần thiết, bảng thông báo dán bên ngoài nêm yết, lúc này mới có không ít người tới đây đăng ký.
Hạ Tử Trọng biết hôm nay số lượng dị năng giả không ít, nếu đến đây đăng ký sẽ không có hậu quả nguy hiểm gì, lúc này mới không có áp lực mà kéo Phương Hách trực tiếp đi đến cách vách.
Không qua bao lâu, một ‘Tốc độ’, một ‘Phong hệ’ đánh dấu lên sau tên hai người, dữ liệu trong máy tính được thiết lập lại, hai huy hiệu có đánh dấu thuộc tính đặc thù của dị năng đại diện cho thân phận họ đưa ra.
Hai loại dị năng này trong căn cứ cũng thường xuyên gặp, loại dị năng đặc thù đã bị hai người che giấu. Dù sao hiện tại căn cứ cũng không có máy móc gì có thể kiểm tra đo lường dị năng chính xác, hiện tại phương thức kiểm tra dị năng duy nhất chính là kêu họ trong phạm vị nhất định phóng thích ra dị năng, rồi công tác viên tiến hành thẩm định.
Đi dạo gần một ngày, hai người mới mệt mỏi chuẩn bị trở về biệt thự nghỉ ngơi, nhưng trước khi đi về cần phải nghĩ ra cách tiếp cận cửa Nam quan sát tình huống trước.
Hai người đi vòng qua đường thông đến cửa Nam, nhưng đến cách cửa Nam khoảng 300m thì bị ngăn cản bởi một tấm bảng — đường quân dụng, không phận sự cấm vào.
Lúc trước hai người bọn họ có thể ra vào nơi này, hoàn toàn là do nhiệm vụ vận chuyển tro cốt kia, bằng không với thân phận hiện tại của họ sao đến đó được. Nhưng bây giờ thì sao? Chẳng lẽ còn phải đi làm nhiệm vụ đó nữa sao? Nhưng dù nhận nhiệm vụ, bọn họ cũng không thể ở bên ngoài quá lâu. Chẳng lẽ phải rời đi căn cứ rồi từ bên ngoài nghĩ biện pháp tiếp cận hố vùi tro cốt? Như vậy bị người ta lầm tưởng thành tang thi một phát bắn chết rồi sao?
Khi Hạ Tử Trọng nắm giữ không gian còn là vòng tay, lúc trước nếu đi vào, khi xuất hiện vòng tay ở đâu người sẽ ở đó. Nhưng hiện tại vòng tay đã biến mất, hơn nữa Phương Hách cũng có năng lực tự do ra vào không gian, mỗi lần hai người vào không gian ở đâu lúc đi ra cũng vẫn ở đó thôi.
So với khí có vòng tay, loại phương thức ra vào này có chút khuyết thiếu độ linh hoạt, nhưng bởi vì không có vòng tay làm vật dẫn, bản thân không gian ẩn nấp tốt, tính an toàn ngược lại tăng cường, xem như ưu khuyết là 50/50.
Cả hai vào được không gian, cũng có thể mang người khác vào cùng, bởi vậy Hạ Tử Trọng cùng Phương Hách có thể phối hợp sử dụng. Ví dụ như một mình anh lẻn ra ngoài vụng trộm đi đến hố chôn xương lấp tro rồi đi vào không gian, đợi đến buổi tối, lại lén lút một mình một người xuất hiện ở ngoài thành, thu thập xong tinh hạch sau đó trở lại không gian để Phương Hách mang anh trở lại biệt thự.
Điểm cần chú ý chính là, hai người tuy đều có khả năng mang theo người khác trở lại nơi ban đầu trước khi vào không gian bằng năng lực của mình, nhưng một khi anh được cậu kéo ra không gian, cũng xem như anh dùng năng lực không gian để ra, như vậy vị trí ra ngoài lúc này sẽ tùy thời bị thay đổi ở 2 vị trí lúc đầu của họ.
Nhưng hiện tại khó khăn ở điểm — làm thế nào để đến được cửa Nam để vào không gian đây nè, chẳng lẽ phải đi làm nhiệm vụ vận chuyển tro cốt nữa hử? Dù là vậy cũng không thể hai người đi ra, lại chỉ có một người trở về?
Trở lại biệt thự, hai người vẫn còn rối rắm vấn đề này, trong ba lô Đậu Đậu phát hiện bên ngoài không có người liền nhanh chóng chui ra, đâm đầu vào trong lòng Phương Hách làm nũng.
Sờ sờ, xoa xoa, nắn nắn Đậu Đậu ngốc trong ba lô cả ngày kia, Phương Hách bỗng nhiên lóe lên một ý:
“Tử trọng, Đậu Đậu có thể mang người vào không gian không?”
“Nó? Mang người?” Hạ Tử Trọng sửng sốt, lâp tức hai mắt sáng lên — đúng vậy a! Hiện tại có thể tự do ra vào không gian có đến 3 mừ! Không phải 2 nữa!
Đậu Đậu nghiêng nghiêng đầu to (thực ra chính là toàn bộ thân mình đổ dồn về một hướng), khó hiểu nhìn mắt của hai vị phụ huynh không có hảo tâm kia đang không ngừng sáng lên.
Hai người tìm mọi biện pháp cùng Đậu Đậu câu thông, tên nhóc này mặc dù ở vài trường hợp nhìn qua tựa hồ có thể nghe hiểu tiếng người, nhưng nhiều tình huống rõ ràng chẳng đoán được ý tứ gì cả. Hai người liên tục khoa chân múa tay minh họa thuyết minh gần 2 tiếng mới làm cho Đậu Đậu lý giải được ý tứ của bọn họ, lúc này mới trở lại tầng ngầm trong không gian, để nó mang hai người họ tiến vào phòng ngủ, rồi tiếng vào phòng tắm riêng kia, cuối cùng xuất hiện trở lại hầm ngầm.
Gần 2 tiếng câu thông, khoảng nửa tiếng làm thực nghiệm — Đậu Đậu trong không gian vừa có thể trở lại nơi mà lần cuối cùng nó ở trước khi tiến vào không gian, cũng có thể trực tiếp xuất hiện bên cạnh hai người. Nhưng giữa hai nơi này nó chỉ có thể chọn một mà thôi, một khi nó lựa chọn chỗ bên cạnh hai người xuất hiện, như vậy bất luận nó tiến vào không gian ở đâu, thì lúc nó ra đã không thể trở lại được nơi đó nữa.
Tuy rằng vẫn bị hạn chế, nhưng cuối cùng đã có được một con đường để giải quyết vấn đề này rồi.
“Hiện tại vấn đề tiếp theo cần giải quyết là, làm như thế nào để nó đến khu vực hố tro ở cửa Nam mà không bị ai phát hiện, rồi từ đó tiến vào không gian.”
Hai người ngồi vây trên giường vừa ăn tối muộn vừa nhìn chằm chằm Đậu Đậu.
Đậu Đậu bị hai người nhìn chằm chằm đến thẹn thùng khó hiểu mà vặn vẹo, ngại ngùng lăn qua lăn lại trên giường lớn mềm mại, trên khuôn mặt trắng nhợt thế nhưng xuất hiện hai rạng mây hồng*, mắt to ngập nước tùy thời có thể ứa ra.
“Đậu Đậu, cưng có thể rời đi căn cứ mà không để ai phát hiện được không?” Phương Hách sờ sờ đầu to của nó, ngón tay ở trên mặt nó lưu luyến mà chọc rồi chọc.
Đậu Đậu hình như không thể lý giải hết được ý cậu, lại nghiêng nghiêng thân mình, chớp chớp mắt to, bỗng nhiên, trên người nó phảng phất nổi lên gợn sóng văn tự kỳ lại, tiếp đó, màu sắc thân thể nó dần dần trở nên nhạt đi!!
Chú thích:
Đại đao 







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét