9.08.2016

ĐXNG: Chương 27

Chương 27: Chúng tôi muốn ăn bánh bao!

banhbao1

Đoàn người lưu luyến rời đi, ai nấy cũng đều vui vẻ ra về. Trình Thần gọi mấy đứa Trình Tứ Bảo lại, đưa đậu hoa* để cho tụi nó ăn khuya, sau đó Trình Thần còn đưa thêm mỗi đứa một túi hạt dưa lớn.
Vô luận là đậu hoa hay là hạt dưa cũng làm cho mấy đứa Trình Tứ Bảo đứng chờ cười không khép miệng. Sau đó cả đám cáo từ rời đi, Trình Chí Sơn cùng Trình Chí Lịch cũng theo tụi nó trở về, trong tiệm chỉ còn lại sáu người Diệp Hân.
Trình Phỉ Trình Hân đã sớm không chịu nổi, đi ngủ mất rồi.
Khương Linh Lung cùng Diệp Hân còn đang dọn dẹp vệ sinh, Trình Thần ngồi ở trên ghế, nói.
“Khương Viên, tớ mệt quá đi, cậu giúp tớ xoa bóp vai nhá!”
Khương Viên nghe được Trình Thần nói vậy, không chút do dự, cười nói “Được!”
Trình Thần rất vui vẻ nha, mỉm cười ngọt ngào nói “Khương Viên, cậu thật tốt!” [Beta: Dm, sao anh có thể vô sỉ như vậy? hừ hừ]
Thật ra, thân thể Trình Thần cũng không mệt lắm, nhưng ngày hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra, đã sớm làm hắn sức cùng lực kiệt. Lúc này, đôi bàn tay nhỏ Khương Viên xoa xoa nắn nắn, hắn liền cảm thấy toàn thân lâng lâng, tinh thần thư thái, lập tức nhắm mắt hưởng thụ.
Diệp Hân đứng một bên, nhìn thấy dáng vẻ thoải mái hưởng thụ đó của Trình Thần, nhịn không được cười nói.
“Thần Thần, sao mi có thể sai bảo người khác như thế, đâu chỉ mình mi biết mệt, Khương Viên không biết mệt hả!”
Trình Thần mở mắt, lè lưỡi, đắc ý nói.
“Cái này gọi là, một người nguyện đánh, một người nguyện bị đánh đó dì, con lại không bắt buộc Khương Viên phải xoa bóp cho con, mà là cậu ấy muốn như thế, đúng không Khương Viên?” Trình Thần nhìn Khương Viên, mỉm cười lấy lòng. [Beta: Vô sỉ! Quá mức vô sỉ!]
Khương Viên liên tục gật đầu, cười nói “Dì Út, là con tự nguyện xoa bóp cho Thần Thần!”
Diệp Hân khom lưng cười không ngừng.
“Chị Linh Lung, chị xem con chị kìa, bao che cho Trình Thần như vậy, nếu Trình Thần mà là con gái, không chừng sau này Khương Viên nhà chị sẽ cưới Trình Thần luôn đó!”
Khương Linh Lung cũng cười theo.
“Tình cảm hai đứa thật tốt, nếu Khương Viên cưới được một cô bé thông minh, hiểu chuyện như Trình Thần, đây chính là phúc khí mà nó tu luyện tám đời mới có. Khương Viên, con có nguyện ý cưới Trình Thần không?”
Khương Viên nghe được như thế, căn bản không cần suy xét, lập tức đáp “Nguyện ý!”
Nhất thời, Diệp Hân cùng Khương Linh Lung thiếu chút cười không đứng nổi, Khương Viên cũng toét miệng cười theo, chỉ có Trình Thần sắc mặt tương đối khó xem. Trong lòng hắn vô cùng phiền muộn, nói thế nào đề tài tự dưng lại biến thành như vậy á?
Diệp Hân cười đến chảy cả nước mắt, nỗ lực hết sức kiềm lại.
“Thần Thần nè, vậy con có nguyện ý gả cho Khương Viên không?”
Trình Thần ho nhẹ một tiếng, một phen nhảy dựng lên.
“Dì Út, dì đang chê con khi dễ Khương Viên phải không? Khương Viên cậu ngồi xuống đi, đến lượt tớ đấm bóp cho cậu rồi, dì Út, như vậy được chưa?” Nói xong, Trình Thần lầm bầm “Cũng không biết con hay là cậu ấy mới là cháu ngoại của dì nữa!”
Nghe Trình Thần cố ý nói như thế, Diệp Hân cùng Khương Linh Lung lại không nhịn được cười to một trận.
Đầu tiên, Khương Viên không chịu, kết quả bị Trình Thần cứng rắn ép buộc ngồi xuống, sau đó hắn như hiến vật quý hỏi “Thoải mái không?”
Khương Viên lim dim hai mắt, vẻ mặt cực kỳ hưởng thụ, lười biếng đáp “Thoải mái!”[Beta: sao tự dưng ta lại nghĩ đến cảnh linh tinh rồi! Khụ khụ…]
Trình Thần gật đầu, hài lòng nói.
“Tay nghề của tớ mà lại!… Dì Út, có muốn con đấm bóp cho dì hay không?”
Diệp Hân cười nói.
 “Tình cảm tốt nha, ta đây cũng được hưởng ké!”
Vì vậy Trình Thần xoa bóp vài cái cho Khương Viên, lại quay sang xoa bóp cho Diệp Hân, rồi đến lượt Khương Linh Lung. Kỹ thuật xoa bóp của hắn chiếm được sự tán thưởng của mọi người, sau đó bọn họ thương lượng, nhất trí bắt Trình Thần mỗi ngày xoa bóp cho họ, cuối cùng Trình Thần đành phải chật vật chạy trốn.
Ngày thứ hai, Trình Thần ngủ một giấc thẳng tới trưa, cuối cùng lại bị Khương Viên lay tỉnh.
Hắn từ chối vài lần vì quá mệt nhọc, không đứng lên nổi, ngủ trong phòng này rất là thư thái, nhiệt độ ôn hoà, độ ấm vừa phải, hắn ngủ li bì đến mức không muốn rời giường. Khương Viên nhìn thấy Trình Thần ngủ say, liền đem chuyện Trình Thần nhắc cậu đánh thức hắn ném sang một bên, đắp chăn cho hắn, để cho hắn ngủ thêm một lát nữa, còn bản thân mình thì chạy đi đánh răng rửa mặt trước. Một giờ sau, Trình Thần kêu rên một tiếng.
“Khương Viên, sao cậu không gọi tớ dậy?”
Hôm nay, bọn họ dự tính lên huyện lý mua bột mì, còn phải mua thêm vài cái nồi hấp, Trình Chí Sơn cùng Trình Chí Lịch cũng sẽ đi chung. Hai người bọn họ đã tới từ sớm, ngồi chờ Trình Thần nửa giờ, để hắn tự nhiên tỉnh lại, mọi người đối với Trình Thần đều rất bao dung.
Điều này làm cho Trình Thần rất là cảm động, sáng nay bọn họ không mở tiệm, có vài người đến hỏi qua, sau đó thất vọng đi về. Ai nấy cũng đều tỏ vẻ vô cùng mong đợi cái ngày điểm tâm chính thức lên sàn. Mấy người Trình Chí Sơn mua hơn trăm cân đậu nành, loại đã được ngâm sẵn thì mua hơn năm mươi cân, rồi tậu thêm một vài cái bàn, mấy chồng chén đũa ở thị trấn bên, sau đó bọn họ đi lên huyện lý.
Trên huyện quả nhiên là có bột mì, bột mì 1 hào 5 một cân, một bao bột mì nặng năm mươi cân, cũng hết 75 hào, Trình Thần một hơi mua mười bao. Sau đó, bắt đầu mua nồi hấp, lại mua rất nhiều đồ ăn vặt cùng đồ dùng hàng ngày, mua thêm vài chục cân hạt dưa, tính luôn cả tiền trong tay Trình Chí Sơn là một trăm khối, cuối cùng tiêu hết chỉ còn lại 30 đồng.
Nhìn Trình Thần dùng tiền lợi hại như vậy, Trình Chí Sơn kinh hồn táng đảm, đến Trình Chí Lịch cũng chắt lưỡi không ngớt!
Trình Thần tuy tuổi còn nhỏ, thế nhưng khí phách to lớn, đủ để cho y xấu hổ!
Lại trả tiền bao một xe chuyên chở hàng trong huyện để chở về trấn, mấy người Trình Thần không kịp nghỉ ngơi, tùy tiện ăn trưa qua loa rồi bắt đầu bận rộn. Điện ảnh ngoài trời trên trấn tổng cộng trình chiếu ba ngày, sau đó sẽ sang trấn khác, chắc khoảng mười ngày nữa mới rời đi.
Đây đối với Trình Thần mà nói quả thực là một tin tốt, như vậy bọn họ có thể bán hạt dưa nhiều thêm một đoạn thời gian.
Trình Thần biết rõ một chuyện, hiện tại việc bán hạt dưa bán phát đạt như vậy là do điện ảnh ngoài trời mang lại, một khi điện ảnh ngoài trời kết thúc, mức tiêu thụ hạt dưa khẳng định sẽ giảm xuống ngay lập tức, cho nên hạt dưa chân chính phát đạt chỉ có ba ngày mà thôi.
Mặc dù biết rõ như vậy, Trình Thần cũng không mấy để ý, chỉ cần trong ba ngày này hắn tích lũy đủ tài chính là được rồi, thứ hắn chân chính nhìn trúng đó là sinh ý bữa sáng. Vào đêm qua, dựa vào hạt dưa cùng sữa đậu nành, một nhà Trình Thần kiếm được một chậu đầy tiền, đạt tới con số kinh người, hơn ba trăm đồng.
Nói cách khác đến xem điện ảnh ngoài trời có mấy nghìn người, thì ít nhất một phần ba trong số đó đã đến cửa tiệm nhà hắn mua qua.
Có thể bán nhiều như thế, chủ yếu là vì hôm qua có thêm ưu đãi kích thích người mua. Nhưng dù như vậy vẫn lãi kếch sù, mọi người nhiệt huyết dâng trào, hô hấp dồn dập. Tiền hai ngày nay kiếm được đã đủ mua một cái ti vi trắng đen, mà lúc này toàn bộ trấn trên, nhà có ti vi trắng đen tuyệt đối sẽ không vượt quá mười người.
Đáng nói là, cái nhà lão bán đậu hủ mà Trình Thần từng đến mua nhưng không thành đó, hôm nay cũng rang hạt dưa, nấu sữa đậu nành, đem ra bán. Vốn lão ta cho rằng mình tuyệt đối có thể kiếm được một chậu đầy tiền cho nên mặt đầy nở hoa, kết quả người khách đầu tiên mua xong, hô to lừa đảo, mùi vị này so với đồ bán tại nhà Trình Thần không thể nào so sánh được, quả thực kém xa vạn dặm.
Bị một người nói thế, những người khác nhất thời cách xa lão ta, người không biết chuyện tới mua sau khi nếm thử một miếng, đều tức giận chửi ầm lên, nói là lừa đảo, yêu cầu lão trả lại tiền. Mấy người đó cứ liên tục mắng lão lừa đảo, thế nên căn bản không còn người nào thèm đến chỗ lão, mặc cho lão về sau có hạ giá thế nào, cũng tuyệt đối không có ai ngó ngàng tới lão!
Lão ta ngửa mặt lên trời thở dài, khóc không ra nước mắt.
Không cam tâm, lão ta mượn người đến tiệm Trình Thần mua một chén sữa đậu nành, cùng một túi hạt dưa nếm thử, sau đó sắc mặt nhất thời biến đổi cực kỳ khó xem, không nói hai lời, trực tiếp xám xịt bỏ đi.
Một ngày này, mấy người Trình Thần đều ngủ rất sớm, hôm nay ngay cả Trình Chí Sơn cùng Trình Chí Lịch cũng không trở lại trong thôn mà tại trấn trên thuê một căn hộ, nghỉ ngơi đầy giấc. Vào ban ngày bọn họ đã thử hấp một lồng bánh bao nhỏ tinh xảo*, chủ yếu là muốn thử xem khẩu vị ra sao, còn có luyện chút tay nghề. Cũng không thể đem bánh bao xấu xí ra bán được chứ!
Lúc bắt đầu, có phần không thuần thục, về sau làm quen dần, trở nên điêu luyện, rốt cục thành phẩm cũng nhìn đẹp mắt. Đơn giản hấp trước một lồng bánh bao ăn thử, mọi người ai cũng gật đầu, quá thơm!
Nhất là càng về sau, tay nghề càng tốt, mùi vị thực sự rất tuyệt, ăn vào gắn bó lưu hương, lập tức mọi người đối với bữa sáng ngày mai càng thêm tin tưởng. Sáng sớm hôm sau, mới 3h sáng, mấy người Trình Thần đã phải rời giường. Sau đó, suốt đêm bao bánh, qua chừng nửa giờ, bốn người lớn, hai đứa bé làm được tổng cộng trên dưới 10 lồng, mỗi lồng khoảng chừng ba bốn mươi cái bánh bao.
Đúng 5h30, rốt cục mười lồng hấp cũng được bắc chồng lên nhau, phía dưới là một nồi nước sôi tỏa hơi nghi ngút, than đỏ tí tách vẩy lửa, không bao lâu hương vị nồng đậm xuôi theo không khí, chậm rãi bay ra.
“Dì ơi, dì đứng đây làm gì vậy?”
Sáng sớm, bắt đầu từ 5h30, trước cửa tiệm An Hảo đã có rất nhiều người đến vây quanh. Trong đó, một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, thấy quá kỳ quái, lập tức xoay qua hỏi một dì hơn năm mươi bên cạnh!
“Tôi muốn mua một chút điểm tâm, ngày hôm qua cháu trai tôi về nhà, cứ nhắc đi nhắc lại nhiều lần, muốn tôi hôm nay đến mua điểm tâm cho nó, nó nói nơi đây bán đồ rất ngon, nếu lỡ đi trễ sẽ hết, còn bảo tôi nhất định phải mua cho bằng được” Dì kia bất đắc dĩ trả lời.
“Cái gì? Từ lúc nào ở đây lại xuất hiện một tiệm bán điểm tâm vậy, sao tôi không biết gì hết?” Người phụ nữ đó kỳ quái nói.
“Dì à, không có gì là lạ, tiệm này ngày hôm nay mới chánh thức khai trương”
“Ngày đầu tiên bán mà các người đã chắc sẽ ngon như vậy hay sao? Lại còn đứng đây xếp hàng chờ đợi nữa chứ!” Người phụ nữ đó càng ngày càng cảm thấy kỳ quái.
“Ha ha!” Bà ta nói lời này, ai ai cũng cười, có người còn nói “Chị à, chắc chị chưa từng mua qua sữa đậu nành cùng hạt dưa nơi này đi! Những thứ kia đều đặc biệt thơm ngon hảo hạng, bình thường tranh cướp cũng không giành được, chị nói đồ tiệm này làm không ngon sao được?”
“Đúng vậy, đúng vậy! Hôm nay tôi cũng chờ mua bữa sáng đây nè, bằng không đến sớm làm chi? Chồng với con trai tôi bảo, tôi phải mua cho bằng được, nếu không sẽ không ăn sáng!” Có một người phụ nữ cười nói như thế.
“Em gái nè, hay là em cũng vào xếp hàng đi, bằng không đến lúc đó em muốn mua cũng không mua được!” Có người hảo tâm nói.
“Vậy em cũng phải mua thử mấy cái xem sao!” Người phụ nữ kia vội đáp, bà ta bị mọi người nói đến tâm can ngứa ngáy, hơn nữa bà ta cũng muốn nếm thử nơi đây bán đồ ngon gì mà nhiều người mong đợi đến vậy, mong rằng đừng để cho bà thất vọng.
Chỉ vài phút trôi qua, vốn dĩ đội ngũ chỉ có mười mấy người đã thành ba mươi người, bốn mươi người, trong đó phần lớn đều là con nít, bình thường những đứa nhóc này luôn thích ngủ nướng, thế nhưng hôm nay so với người khác đều chịu khó hơn.
Mỗi người đều rất hiếu kỳ, rốt cuộc tiệm An hảo này sẽ bán gì vào buổi sáng đây?
Từng tiếng thảo luận náo nhiệt vang lên, như là đang mở tiệc trà, rất được hoan nghênh.
Thực ra người phụ nữ này nhìn đến đoàn người càng ngày càng đông, đã sợ đến ngây người rồi, điểm tâm tiệm này rốt cuộc có gì thần thông quảng đại, cư nhiên có thể khiến cho nhiều người như thế đứng chờ ngay ngày khai trương? Bà ta cũng học theo những người khác, hồi hộp mong đợi.
Thời gian thấm thoát trôi qua, đoàn người sớm đã vượt lên đến mấy trăm người, bọn họ đều muốn nổi điên hết rồi. Từ trong cửa tiệm An Hảo truyền ra từng làn mùi thơm ngào ngạt, khiến ai nấy cũng đều muốn chảy nước miếng. Vốn dĩ rất nhiều người để bụng đói lên phố, bây giờ cảm giác càng ngày càng đói. Thế này nhất định phải ăn, hiện tại bọn họ đã thấy không uổng công sức chờ đợi, điểm tâm Ba Loan tại tiệm An Hảo sẽ không để cho bọn họ thất vọng.
Bọn họ vừa mong đợi, vừa sốt ruột.
Rất nhiều người vội đến la hét om sòm, yêu cầu Trình Thần mở cửa sớm sớm một chút.
Thanh thế lớn đến như vậy khiến cho người phụ nữ này có chút khiếp sợ, bà phi thường lo lắng, đoàn người kích động này sẽ không đem cửa tiệm đạp sập đó chứ? Thực tế chứng minh, lo lắng của bà ta là dư thừa, đúng 6h sáng, ‘kẹt’ một tiếng, cửa tiệm rốt cuộc mở ra.
“Mọi người già trẻ lớn bé, xin hãy xếp hàng thật tốt, không cần cướp đoạt, cũng đừng chen lấn! Hôm nay là ngày đầu tiên chúng tôi khai trương, tất cả các món điểm tâm sẽ được giảm giá một nửa, hiện tại tôi xin tuyên bố, điểm tâm Ba Loan tại tiệm An Hảo chính thức khai trương!” Theo Trình Chí Lịch kêu to một tiếng, Trình Chí Sơn bên cạnh cầm một cây pháo thật dài mua ngày hôm qua đốt lên, kèm theo tiếng pháo đì đùng là tiếng mọi người hoan hô, gào thét.
Đốt xong pháo, mọi người sớm đợi xung quanh, kịp thời vây lại.
“Các người bán gì vậy?” Đầu hàng là một người phụ nữ lớn tuổi, bà ta vừa nhìn thấy mấy lồng hấp kia liền trợn tròn hai mắt.
“Thưa bà, chúng tôi bán bánh bao, hiện tại có bánh bao nhân thịt, bánh bao đậu, còn có bánh bao tam vị, những thứ khác là cháo hoa cùng sữa đậu nành và đậu hoa. Trừ bánh bao một hào hai cái, những thứ khác đều là một hào một phần, bất quá hôm nay giảm giá, bánh bao năm phần hai cái, những thứ khác đều là một hào hai phần, bà xem muốn chọn cái nào?” Diệp Hân vừa cười vừa nói.
“Bánh bao chính là món mà người phương Bắc hay ăn sao?” Bà ta nghi ngờ nói.
“Đúng vậy, bà thật có kiến thức, đây là món người phương Bắc hay ăn!” Diệp Hân gật đầu.
“Này thật hiếm lạ, tôi cứ nghĩ nơi này không có. Như vậy đi, cháo hoa thì nhà tôi đã có rồi, những món khác đều lấy cho tôi hai phần!” Người phụ nữ lớn tuổi biểu tình vui vẻ, vội vàng nói, nhìn mấy cái bánh bao này quả không uổng công bà ta đến đây một chuyến.
“Được rồi, bà chờ một chút!” Diệp Hân cười.
Người phụ nữ đó trả tiền, cầm bánh bao cùng sữa đậu nành quay ra, bản thân lấy ra trước một cái bánh bao, cắn thử một miếng, “Ai nha, ngon, rất ngon, bánh bao này thơm quá đi mất!” Bà ta mới cắn một cái đã không nhịn được, hét lớn “Con gái, bánh bao này làm ngon quá đó!”
Cái này nào cần bà ta nói, những người khác đã sớm ngửi thấy mùi rồi. Từng cái bụng đều không ngừng sôi lên sùng sục, hương thơm quyến rũ kia làm cho bọn họ đói không chịu nổi, mà hết lần này tới lần khác, người phụ nữ kia vừa ăn, vừa khen không hề dứt miệng, đồ đã mua được mà người lại không chịu đi, những người khác nhìn đến hai mắt trợn trắng, thật đáng ghét mà!
Bà ơi, bà đây là đang kéo thêm thù đó!
Người khách thứ hai là một thiếu niên chừng mười ba mười bốn tuổi, nó đem một đồng tiền vỗ lên bàn, quát.
“Bánh bao nhân thịt, bánh bao đậu, mỗi loại cho con sáu cái, bánh bao ba vị, sữa đậu nành, đậu hoa mỗi thứ hai phần!”
Người phía sau vừa nghe được lời này, lập tức liền nói.
“Cậu trai à, chừa cho chúng tôi một chút đi chứ!”
“Xin lỗi, nhà con nhiều người!” Thiếu niên nở nụ cười sáng loáng, lộ ra răng trắng, rực rỡ đáp lại. Nụ cười có bao nhiêu thiếu đánh liền có bấy nhiêu thiếu đánh, những người khác nhìn mà ngứa răng ngứa lợi, ăn nhiều nghẹn chết mi đi!
Lập tức, thiếu niên cắn một cái bánh bao, trong nháy mắt, nước miếng thiếu chút nữa là chảy độp xuống, thỏa mãn đến lệ nóng doanh tròng “Ui chao, ăn ngon quá xá, đây là món ngon nhất mà mình từng được ăn, quả là nhân gian cực phẩm!” Vừa ăn, lại vừa bẹp bẹp chép miệng, làm như sợ người khác không biết bánh bao này ngon đến dường nào, dáng vẻ kệch cỡm hết sức, rõ ràng là cố ý, đừng nói sao có nhiều người hận mi!
Nếu như ánh mắt có thể giết người, thiếu niên này đã chết đến trăm nghìn lần rồi!
Một lồng bánh bao nhanh chóng bán hết, rất nhiều người đến mua đều mua một hơi rất nhiều, người phía sau nhìn thấy kinh hồn táng đảm, rất sợ đến lượt mình sẽ không còn gì. Người đã nếm thử khen không dứt miệng, mười lồng bánh bao nói nhiều cũng không nhiều, rất nhanh đã bị mua hết.
Lo lắng của một số người cuối cùng cũng thành hiện thực, ai nấy đều phát điên lên!
“Ông chủ nhỏ, chúng tôi muốn mua bánh bao, hôm nay nếu không mua được, chúng tôi nhất định không đi!”
“Đúng vậy, chúng tôi chờ từ sáng sớm đến giờ, mấy người tại sao có thể làm ăn như vậy, chúng tôi rất thất vọng đó!”
“Ông chủ nhỏ, chúng tôi cố ý tới đây ủng hộ, chẳng lẽ lại để chúng tôi tay không ra về?” … .
Chú thích:
Đậu hoa: dùng bã đậu thêm gia vị  chiên giòn với dầu

Bánh bao nhân thịt:

Bánh bao nhân đậu:

Sữa đậu nành:

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét