3.25.2020

[ĐXNG] Chương 43.1

Chương 43.1: Đáng eo muốn chết!!

unnamed
Lần đầu tiên Trình Thần cầm nhiều tiền trong tay như vậy, bảy trăm vạn lận đấy.

Trừ bỏ mua nhà tốn 86 vạn, phí tổn rải rác khác hơn 10 vạn, thu vào nhờ bánh bao, trứng gà này nọ hơn một trăm vạn, hai vạn con gà trống trực tiếp thu hơn năm mươi vạn.
Khấu trừ các chi phí, hắn vẫn lời được một trăm vạn.
Người khác cho rằng hắn nuôi gà phí tổn rất cao, nhưng trên thực tế phần tiền đó nhỏ đến không đáng kể.

Cho dù đưa gà đến Hợp Sắp bán, phí vận chuyển cũng do Cố Hoàn tự chịu, không cần Trình Thần nhọc lòng, mọi việc rất gọn gàng. Chính là đút chút lương thực, cũng đáng không đáng bao nhiêu tiền.
Hiện tại trên người Trình Thần trừ phần chi phí sinh hoạt, có tới tám trăm vạn tài chính.
Tám trăm vạn a, có thể làm rất nhiều chuyện!
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Trình Thần lập tức vung tay, Nông Trường Hoàng Kim bắt đầu chỉnh đốn trên diện rộng.
Từ ngày này bắt đầu, thôn Thạch Sơn vốn không quá an tĩnh, lại càng thêm náo nhiệt.
Từng chiếc từng chiếc xe thi công rầm rộ hướng về thôn, càng như vậy càng lộ rõ nhược điểm của đường đất. Trình Thần Khương Viên, cùng Tào Tuấn Cố Hoàn tụ lại, thương lượng bản đồ quy hoạch. Bản thiết kế do Tào Tuấn tự mình vẽ, hắn phái người xuống đo lường toàn bộ các khu đất đai trong thôn Thạch Sơn một lần, cuối cùng đưa ra một bản thiết kế hoàn thiện.
Sau khi nhìn, Cố Hoàn thật ra không có ý kiến gì, hắn cảm thấy đã rất hoàn mỹ. Nhưng Trình Thần nhìn một lúc, lại có chút không quá vừa lòng, so với kiến trúc đời sau, Tào Tuấn thiết kế quá mức bảo thủ, hơn nữa điểm mấu chốt là thành trấn nhà cửa hắn thiết kế quá mức dày đặc, đây rõ ràng là theo hướng thương nghiệp hóa du lịch.
Trình Thần càng có khuynh hướng nhân tính hóa thiết kế, cũng càng thích hình thức Nông Gia Nhạc.
Mọi người ý  kiến bất đồng, cuối cùng tách ra hai phe.
Khu vực thuộc về Trình Thần thì tự hắn thiết kế, của bọn Tào Tuấn thì để tự họ làm. Nhưng chỉ có một chuyện Trình Thần tuyệt đối không nhượng bộ, đó chính là sửa đường. Mà chuyện này nhất định phải theo ý Trình Thần, bốn phương phải thông suốt rộng rãi, các tuyến phải phân chia rõ ràng, nếu không đi tản bộ bình thường cũng khó chịu, thái độ Trình Thần quá mức kiên quyết, làm Tào Tuấn vô cùng bất đắc dĩ.
“Được rồi, các anh nếu không chịu, em đây cũng không thể ép, em sẽ tự mình xây một con đường khác, chẳng qua về sau đừng ai trông cậy vào em mượn đường.” Trình Thần nổi giận đùng đùng, phủi tay rời đi.
“Trình Thần!” Tào Tuấn cùng Cố Hoàn liếc nhau, lần trước cho dù bất đồng về phương diện thiết kế, Trình Thần cũng không giận như vậy, ai mà ngờ được chỉ vì một con đường làm Trình Thần giận họ như thế, Cố Hoàn vội vàng đuổi theo.
“Trình Thần, em đừng nóng giận, có gì chúng ta từ từ nói!” Cố Hoàn lôi kéo Trình Thần.
“Em không giận, cũng không có gì phải giận, dù sao chỗ đó cũng không phải khu vực của em.” Trình Thần cười lạnh.
“Nghe cái giọng thế mà bảo không giận!” Cố Hoàn lắc đầu cười nói.
“Rồi rồi, em quả thật giận đó, em nói rồi, về sau các anh đừng hòng kiếm em mượn đường!” Trình Thần đẩy Cố Hoàn ra, không quay đầu đi mất. Khương Viên nhún nhún vai, cũng đi theo Trình Thần rời đi.
“Hắc, thằng nhóc này!” Cố Hoàn vui vẻ.
“Trình Thần, cậu thật muốn tự xây đường riêng à!” Khương Viên lôi kéo tay Trình Thần nói.
“Ừ, tớ chẳng những muốn xây đường, còn thêm một bãi đỗ xe lớn thật lớn.” Trình Thần nói.
“Bãi đỗ xe?” Khương Viên sửng sốt, hiện tại cậu tuy khá thành thục, nhưng luận nhìn xa vẫn không bằng Trình Thần.
“Ừ, bãi đỗ xe cùng đường nhất định phải xây, Khương Viên cậu sẽ ủng hộ tớ chứ?” Trình Thần nghiêm túc hỏi.
“Cậu làm gì tớ cũng ủng hộ!” Khương Viên không chút nghĩ ngợi nói.
“Cảm ơn cậu!” Trình Thần cảm thấy ấm lòng vô cùng, chủ động ôm ôm Khương Viên.
Trình Thần hoàn toàn đứng ở gốc độ hậu thế suy xét vấn đề, đời sau kinh tế Hoa Quốc bành trướng vượt trội, kẻ có tiền ngày càng nhiều, trình độ sinh hoạt của nhân dân được đề cao, khách du lịch càng ngày càng nhiều, lúc ấy chỗ nào mà chẳng kín người. Mà bản thân hắn đối với Nông Trường Hoàng Kim nhà mình tràn ngập tin tưởng, đến lúc đó chỉ sợ người tới còn vượt mức dự định.
Nhưng bất luận hắn nói chuyện với hai người Tào Tuấn thế nào, bọn họ cũng không ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Từ góc độ bọn họ mà nhìn, chính là tận hết sức lợi dụng chỗ có khả năng, sau đó kiếm tiền.
Mặc kệ nói như thế nào, có Khương Viên duy trì, Trình Thần cũng dần bình tĩnh lại.
Trình Thần cũng hiểu mình không thể nào trách hai người Tào Tuấn được, trên thực tế bản thiết kế này đã vượt tầm thời đại rồi. Trình Thần lại muốn ép buộc bọn họ đi làm một số chuyện mà họ cho là không có lợi, thật đúng làm khó người khác.
Trình Thần biết nếu mình cứng rắn bắt buộc, Tào Tuấn cùng Cố Hoàn cuối cùng sẽ chiều theo, nhưng trong lòng nhất định không vui vẻ. Mà tính tình hắn cũng ngang, bọn họ nếu không đáp ứng, hắn cũng không bắt buộc.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Này đây, Trình Thần nhanh chóng chọn ra một khu vực cạnh Nông Trường Hoàng Kim xây cất một con đường với quy mô khổng lồ.
Một con đường rộng khoảng 50m. Cuối đường là một bãi đỗ xe lớn hai tầng.
Hiện trường thi công, một nhà Trình Chí Sơn, Khương Linh Lung, Diệp Hân đều nhịn không được chạy tới nhìn.
Nhìn đến Trình Thần chi nặng tay như thế, một đám chỉ có thể nghẹn họng nhìn trân trối.
“Con đường này cùng bãi đỗ xe xây xong, phải tốn bao nhiêu đây!” Diệp Hân táp lưỡi.
“Chú nói này Tiểu Đầu Sói, hiện tại nơi này mỗi ngày chỉ hơn mười xe tới lui, cháu xây cất bãi đỗ xe lớn như vậy làm chi. Chú thấy nó mà hoàn thành xong, phải chứa hơn mấy ngàn chiếc đấy, ở đâu ra nhiều người có tiền như vậy!” Trình Chí Lịch nhịn không được nói. Trên cơ bản đến bây giờ trừ bỏ Khương Viên, những người khác đều không hiểu Trình Thần làm thế được gì, cảm thấy hắn đang tự tìm phiền toái.
“Chú không hiểu đâu!” Trình Thần tỉnh rụi, ra vẻ cao thâm đáp.
“Chú không hiểu cháu không thể nói cho chú hiểu à? Thằng nhóc thối này!” Trình Chí Lịch chạy tới bóp chặt cổ Trình Thần.
“Được rồi, đừng gây nữa. Con trai cả làm như vậy nhất định có lý do!” Trình Chí Sơn vội vàng đi tới can ngăn.
“Mọi người cứ yên tâm, kẻ có tiền sẽ ngày càng nhiều, con còn sợ đến lúc đó bãi đỗ xe này còn không đủ dùng đấy, khi đó chúng ta thu phí giữ xe thu đến rút gân luôn!” Trình Thần tin tưởng mười phần. “Đừng nói chỗ khác, hôm qua con còn nghe người nào đó thèm xe chết được, muốn đi mua một chiếc về kìa. Chu choa, không thể tưởng được hiện tại người ta cũng có thể mua nổi xe, khó tin quá à!”
“Thằng nhóc thối, có đứa cháu nào chèn ép chú mình vậy không?” Trình Chí Lịch đỏ mặt rống.
“Ha ha ha!” Mấy người Trình Chí Sơn bật cười.
“Cháu hỏi thiệt nhá, chú nhỏ, xe chú mua về chú định để ở đâu? Chẳng lẻ bỏ bừa trong thôn?” Trình Thần hỏi.
“Không
hông thể à?” Trình Chí Lịch kỳ quái hỏi.
“Chú Lịch à, không trách Trình Thần muốn ghẹo chú, hiện tại trong thôn đang thi công, xe công trình để ngổn ngang khắp thôn, chú nếu thật để xe ở thôn. Không phải không được, mà là phải tốn ít sức kiến chỗ để đấy.” Diệp Hân cũng nhịn không được trêu ghẹo nói.
“Nói vậy cũng đúng ha!” Trình Chí Lịch nghe có lý, xấu hổ gãi gãi đầu.
“Hiện tại chỉ có vậy mà đã không có chỗ để xe, chờ về sau trong thôn nơi nơi đều là du khách, xe chắc chắn sẽ không có chỗ để. Cháu xây bãi đỗ xe lớn như vậy, phòng ngừa chu đáo chẳng lẽ không tốt? Lại nói, cho dù lúc đó không có nhiều xe để đỗ, cháu để dành đậu xe mình không được à? Hiện tại cháu không thiếu tiền, chơi được!” Trình Thần nhà giàu mới nổi phán.
“Mấy người nhìn xem, đúng là khẩu khí của bọn nhà giàu mới nổi!” Trình Chí Lịch nhịn không được chỉ vào Trình Thần lắc lắc đầu.
“Ha ha ha!” Mọi người cười lớn, nói thật, từ lúc tiền trên người Trình Thần ngày càng nhiều, mọi người đều đã chết lặng, hắn dù làm ra chuyện quái đản gì, bọn họ cũng không cảm thấy gì lạ.
“Con trai cả muốn xài như thế nào thì xài, dù sao đều do nó kiếm!” Trình Chí Sơn cười nói. Trong khoảng thời gian này hắn đọc sách khá nhiều, cả người cũng dần thay đổi, đối với loại chuyển biến này Trình Thần thích vô cùng.
“Đúng rồi, Tiểu Đầu Sói, chỗ này xây bãi đỗ xe, còn hai khu bên cạnh cháu tính làm gì thế?” Trình Chí Lịch chỉ vào hai khối đất cạnh bãi đỗ hỏi, chỗ đó hiển nhiên Trình Thần có mục đích khác.
“Nga, khu đất bên trái là nơi dùng để chuyên chở và bóc dỡ hàng hoá ra vào. Về sau, các mặt hàng nhà của chúng ta sẽ thông qua nơi này vận chuyển đến trong huyện và thành phố. Khu bên phải cháu dự định xây thành bãi xe đạp cùng xe kéo, nông trường nhà chúng ta không phải rất lớn à, về sau nếu có người tới du lịch, trực tiếp từ đây để mướn đạp xe đạp đi. Tác dụng xe kéo cũng tương tự thế!” Trình Thần cười nói.
“Thật không hiểu nổi cái đầu nhỏ của cháu sao chứa nhiều ý tưởng kỳ quái đến vậy!” Trình Chí Lịch thở dài.
“Được rồi, chỗ nên nhìn chúng ta đều nhìn, giờ thì đi dạo vài vòng nào! Đúng rồi, Thần Thần, ngày mai siêu thị có phải chính thức khai trương phải không, mọi thứ đều đã chuẩn bị tốt?” Khương Linh Lung hỏi.
“Dì Khương cứ yên tâm ạ, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, sẽ không có sơ sót đâu.” Trình Thần thề son sắt.
Mọi người đang trò chuyện rôm rả, bỗng từ nơi xa truyền đến một loạt tiếng chó sủa.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Chỉ thấy ba con Husky hai con Golden đang hớt hơ hớt hãi chạy vọt đến, theo sau chúng là Trình Phỉ Trình Hân. Mấy người Trình Thần vội ra đón.
“Chuyện gì mà vội vàng quá vậy, Tiểu Phỉ Tiểu Hân!” Diệp Hân lo lắng hỏi.
“Anh, ba, dì ơi, mọi người nhanh về nhà đi, hồ nhà mình bắt được cá tinh kìa!” Hai nhóc vừa thở hổn hển vừa nói.
“Cá tinh?” Cả đám ngỡ ngàng.
“Mau lên ạ!” Tiếng Trình Phỉ hối thúc.
“Chúng ta mau trở về!” Nhóm Trình Thần vội vàng trở về.
Lúc này, hồ nước dưới chân núi gia cầm thuộc Nông Trường Hoàng Kim tụ tập rất nhiều người, nhóm thi công tất cả đều ngừng việc, chỉ chỉ trỏ trỏ về hồ. Mặt nước vốn trong suốt nay vẩn đục, trên hồ không còn bóng dáng của con gia cầm nào, giữa hồ cứ sủi bọt liên tục, thỉnh thoảng còn thấy mấy con cá chép dài cỡ cánh tay trồi lên.
Kinh hãi chính là cá trong nước con nào con nấy đều lớn đến mức không bình thường.
Ở giữa hồ thậm chí có hơn năm con còn dài cỡ một thước rưỡi. Đây là kinh khủng nhất sao? Sai rồi, khủng bố nhất chính là một con cá đuối siêu cấp dài hơn ba mét kia kìa.
Bởi vì hồ nước đang bị tát để sửa chữa nên nước không đủ sâu, con cá này trực tiếp lộ khỏi mặt nước.
Từng ngọn sóng quay cuồng, cá xung quanh đều bị dồn lại một chỗ, sống chết chưa biết. Thân thể to lớn mang theo lực uy hiếp, đôi mắt to cỡ bóng bàn nhìn xung quanh làm người lạnh sống lưng.
“Trời, mẹ!” Từng tiếng cảm thán kinh sợ nhốn nháo vang lên.
“Con này nhất định thành tinh rồi!”.
“Ăn gì mà lớn khiếp thế!”
“A a a, ghê quá!”……
Chờ nhóm Trình Thần đến, thấy một màn như vậy cũng muốn điên lên. Ai ai cũng há to miệng, con cá đuối này quả thật làm người kinh tâm động phách, công nhân bơm nước bên cạnh hiện tại cũng không dám manh động, chờ ý kiến của nhóm Trình Thần.
“Ông chủ, còn rút nữa không? Mấy con cá này làm sao bây giờ?” Có người lại đây hỏi.
“Trình Thần, mấy con cá này anh muốn, bán hết cho anh đi!” Trình Thần còn chưa lên tiếng, đã nghe tiếng Cố Hoàn gân cổ hét.
“Trình Thần, nếu em muốn bán cá, anh bao hết!” Tào Tuấn cũng đã đi tới.
“Họ Tào kia, anh quá phận rồi đấy, anh không phải làm địa ốc à? Sao lại đoạt việc làm ăn của tôi?” Cố Hoàn nổi giận.
“Làm ăn buôn bán đều dựa vào bản lĩnh, như thế nào? Cậu sợ!” Tào Tuấn nhướng mày.
“Hừ, có biết cái gì gọi là thứ tự trước sau không, chỉ bằng tình bạn thâm niên giữa tôi với Trình Thần, còn lâu mới đến phiên anh!” Cố Hoàn lòng dạ không tồi, cũng không có bị chọc giận.
“Được rồi, hai người đừng có cãi nữa, em có nói muốn bán cá à?” Trình Thần thiệt bó tay với hai người này.
“Trình Thần, nhiều cá như vậy, sao không bán a!” Cố Hoàn lập tức liếm mặt, “Em xem, nước đã bị rút cạn, nếu không bán cá này sẽ nghẻo hết? Nếu chết thì đáng tiếc lắm!”
Trình Thần không để ý lời hắn nói, chỉ chăm chăm nhìn Đại Hắc Ngư (con các đen bóng) trong hồ phát ngốc.
Cố Hoàn theo ánh mắt hắn nhìn qua, nhất thời dựng thẳng đồng tử, lông tơ dựng đứng, hít sâu một hơi, “Mẹ ơi, size khủng, thành tinh?”
Tào Tuấn cũng lạnh người rồi.
Mấy ngày nay, ông Hoàng có nói với Trình Thần vịt cùng ngỗng con thiếu không ít, nói là do cá trong hồ ăn mất. Cũng có người chính mắt thấy, cho nên thừa dịp lần này hắn cho chỉnh đốn luôn, Trình Thần trực tiếp cho người rút nước, rồi nới rộng hồ ra, chứ cũng không nghĩ giết sạch cá trong hồ.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Vốn hắn suy đoán cá trong hồ sẽ không nhỏ, nhưng không ngờ lại xuất hiện cá trên ba mét thế này, chính hắn cũng bị dọa sợ.
“Sao nhìn ớn ớn thế nào ấy!” Trình Chí Lịch nuốt nước miếng, những người khác cũng đều trợn mắt há hốc mồm.
“Lớn như vậy, phải bao nhiêu người mới ăn hết đây!” Bên cạnh có người táp lưỡi.
“Phốc, người anh em à, sao cậu chỉ nghĩ đến ăn vậy, cá lớn như vậy giết ăn thì rất đáng tiếc! Nếu là của tôi, tôi sẽ mở cửa cho người tới xem xem ngắm ngắm, một lần chỉ thu một mao cũng kiếm bộn đấy!” Có người đáp.
—- Hết chương 43.1 —-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét