5.17.2016

TLĐBOHĐ: Chương 4

Chương 4: Cá chim sốt gừng

CaChimSot
Làm hơn một tháng, Lâm Thục Ý rốt cuộc cũng nhận được tháng lương đầu tiên, rất ít, chỉ có hơn một ngàn tệ, bất quá đối với cậu đã coi như là rất nhiều tiền. Dù sao ông Khang nói cậu vẫn còn quá nhỏ, thời điểm nấu ăn không tránh khỏi thiếu sót, cho nên dù biết cậu có thể làm rất nhiều món ăn, ông Khang vẫn ít khi cho cậu làm, phần lớn thời gian đều là do ông Khang chính mình làm, Lâm Thục Ý bất quá chỉ thêm phần giúp đỡ.

Lâm Thục Ý mỗi ngày thức giấc đều rất đúng giờ, không, nói chính xác là có chút sớm, cho tới bây giờ thói quen làm việc và nghỉ ngơi của cậu vẫn không thể hoàn toàn sửa đổi, buổi tối còn rất sớm cậu đã liền buồn ngủ, hôm sau  mới tờ mờ sáng cậu đã tỉnh rồi. Tỉnh rồi cậu lại không có việc gì làm, bèn lượn một vòng, lượn xong một vòng liền đi tiệm cơm Tây Tần, lúc đó ông Khang vừa vặn mở cửa.
Ông Khang kỳ thực cũng rất lấy làm lạ vì sao Lâm Thục Ý lúc nào cũng đến sớm như vậy, con nhà người ta đều yêu thích ngủ nướng, chưa tới mười giờ cũng chưa muốn dậy, bất quá Lâm Thục Ý thấy thế nào cũng không giống đám trẻ nhà khác, có thời điểm thoạt nhìn không có chút gì giống với một đứa trẻ bình thường. Ông Khang cũng chỉ có thể đổ lỗi cho nghịch cảnh gia đình đã khiến đứa trẻ này trưởng thành sớm, thế nên nhiều lúc ông Khang cảm thấy đau lòng thay cho cậu, từ từ liền coi cậu như cháu ruột mình mà hết mực thương yêu.
Vườn rau của ông Khang cách tiệm cơm Tây Tần một quãng, bất quá cũng không phải rất xa, thường thường công việc tưới nước, xới đất, dọn cỏ,…  đều là do Lâm Thục Ý chính mình đi làm, công việc vốn chẳng có gì nặng nhọc, cậu trong khả năng của mình đều hết lòng hỗ trợ, dẫu sao cũng không thể ăn không ngồi rồi mà cầm tiền lương từ ông Khang.
Tiền của cậu cũng chỉ để trang trí , vốn bởi vì không có cơm ăn mới có ý định kiếm tiền, hiện tại cậu làm một chân phụ việc tại tiệm cơm Tây Tần, cũng không cần chính mình nấu cơm, tiền liền không có tác dụng gì đến, nhiều lúc cậu nghĩ, cái gọi là tiền này vì sao tồn tại.
Yêu cầu của cậu không cao, cậu cũng không cần quá nhiều tiền.
Ngoại trừ những lúc phụ giúp tiệm cơm, Lâm Thục Ý mỗi ngày đều không ngừng học tập thêm những tri thức có liên quan đến thế giới này, cậu hiểu biết càng nhiều, đối với bản thân cậu càng có lợi.
Ân sư của cậu từng nói, đệ tử khiến hắn đắc ý nhất chính là cậu, thông minh hiểu chuyện, vừa học liền biết, chạm qua liền nhớ, thế nhưng Lâm Thục Ý tự cảm thấy cậu không có chút gì gọi là thông minh, nếu thông minh đã không cố ý chọn con đường làm quan, để rồi rơi vào kết cục chết thảm.
Bất quá cậu xác thực có trí nhớ kinh người, phàm là đồ vật cậu từng thấy qua, coi như hoàn toàn không biết công dụng của nó, cậu cũng có thể một chữ không sai mà nhớ lại. Chuyện này đối với việc cậu tìm hiểu đồ vật ở thế giới này quả thật có công dụng rất lớn, nhiều thứ cậu chỉ cần gặp qua một lần, liền biết nó phải dùng ra làm sao, tỷ như chiếc xe đạp trước mắt này.
Xe đạp là do ông Khang cho cậu, ông Khang nói cậu vẫn còn con nít, mỗi ngày nếu không phải ở nhà thì cũng là đến quán cơm, như vậy không hay, liền đem xe đạp trong nhà mình lấy ra, gọi cậu đến mà cưỡi ra ngoài đi vòng vòng.
Cậu thấy trong ti vi có người cưỡi qua vật này, cậu liền biết cần phải vận hành nó như thế nào.
Bất quá, giữa tưởng tượng cùng hiện thực luôn có chút chênh lệch, cậu ngồi lên xe, đạp chưa được được nửa vòng liền lảo đảo muốn ngã, cậu quả thực không biết chuyện này rốt cuộc là sao nữa.
Cuối cùng, thật vất vả để học xong, cậu lại không muốn tiếp tục cưỡi cái thứ này ra ngoài.
Lúc trở về, ông Khang vui vẻ hỏi cậu:
“Tiểu Ý a, thấy chiếc xe đạp kia như thế nào? Tuy là đã mua hơn một năm rồi, nhưng ông vẫn luôn yêu quý, sử dụng cẩn thận, nên thoạt nhìn vẫn mới tinh đấy”
Lâm Thục Ý cười nói:
“Rất tốt ạ, cảm ơn ông”
Cậu rất thích cái kiểu cười đến híp mắt của ông Khang, đối với cậu, ông là người thân cận nhất trong thế giới này.
Lúc xế chiều, ông Khang không biêt từ nơi nào đào ra được hai con cá, vô cùng cao hứng, ông vẫn luôn bảo phải làm món cá cho Lâm Thục Ý ăn, S thị là một cái thành phố gần con sông, lúc này chính là mùa cá tươi ngon, mỡ màng, bất quá nơi đây cách bờ sông có chút xa, muốn ăn phải chờ thuyền đánh cá trở về, cho nên hiện tại ông Khang mới vui vẻ như vậy.
“Tiểu Ý a, cá này là vừa mới được đánh về, còn rất tươi, cháu muốn ăn không? Ông làm cho cháu ăn”
Ông Khang làm món gì cũng đều muốn hỏi qua ý kiến của Lâm Thục Ý một chút, chỉ cần Lâm Thục Ý thích ăn, ông đều sẽ làm.
Lâm Thục Ý tiến lên nhìn chậu nước, trong đấy là hai con cá chim biển không nhỏ, dẹt dẹt, loại này ở sông cũng không có. (Cá chim có loại sống ở nước ngọt, có loại sống ở nước mặn)
“Cá chim là cá biển, vị mặn mà, mùi tươi mới, mang đi chiên rồi cho chút nước sốt là thích hợp nhất”
Ông Khang nhìn cậu, tiểu tử này càng ngày càng làm cho ông nhìn với cặp mắt khác xưa, không biết là học được từ trong sách vở, hay là người từ nơi khác đến, đối với việc nấu ăn cậu đều là một bộ dáng hiểu biết rõ ràng.
“Cháu còn biết nó là cá chim ư?”
Vừa nói một bên liền nhanh chóng thu thập, cá chim nhiều thịt ít xương, thịt lại thơm mềm, ông vẫn hay nhờ người mang đến, Lâm Thục Ý chính là đang tuổi lớn, ăn nhiều cá biển một chút thì tốt.
Ông Khang thật lòng coi Lâm Thục Ý như là cháu ruột của mình, những thứ này đều là ông muốn vì cháu mình mà làm, may thay hiện tại Lâm Thục Ý cũng suốt ngày gọi ông đến quen mồm.
“Đem cá chim khứa vài đường ở hai bên mặt, ướp chút muối trong vòng mười phút, cuối cùng phủ lên trên một ít bột, dầu sôi thì cho vào chảo chiên đều hai mặt cho vàng óng ánh. Hành hoa cùng gừng tỏi và ớt thì phi thơm, đổ vào chút nước đã pha đường, rượu mùi cùng bột hồ tiêu, đun sôi, sau đó cho cá chim vào rim năm phút đồng hồ, nhớ thêm chút muối, lật mặt cá cho thấm đều gia vị, đun đến khi nước đặc lại sền sệt là tốt rồi. Lúc mở nắp nồi thì rắc hành thái vào, vừa dẫn vị, vừa ngon mắt.”
Ông Khang một bên làm một bên hướng Lâm Thục Ý giảng giải, kỳ thực những thứ này Lâm Thục Ý đều biết, thế nhưng lúc ông Khang nói, Lâm Thục Ý vẫn không ngừng gật đầu, nghiêm túc lắng nghe.
Một bàn bày cá chim sốt gừng, lại thêm cải xanh xào, cải xanh này là hái từ trong vườn, xanh tươi mơn mởn, mùi vị cũng phá lệ ngon lành. Cải xanh bởi vì tự trồng, bề ngoài không mấy bắt mắt, bất quá cái loại không thô to không nhỏ nhắn này ăn mới là ngon nhất.
Ông Khang dường như thật cao hứng, chính mình khui một chai bia mà ngồi uống, Lâm Thục Ý biết ông Khang đang uống rượu, chỉ có điều rượu này cùng thứ rượu trước kia cậu hay uống không giống nhau, thứ này có màu vàng nhạt, cậu biết mọi người gọi nó là bia, chỉ là trước giờ chưa từng thử qua, thấy ông Khang  ngồi uống ngon lành thì có chút thèm.
Thấy cậu nhìn chằm chằm vào chai bia mấy lần, ông Khang ngược lại nở nụ cười
“Cháu muốn uống sao? Nhưng cháu còn quá nhỏ, không thể uống được”
“Cháu đã mười tám tuổi rồi” Lâm Thục ý thành thực trả lời, cậu biết nơi này người chưa đủ mười tám tuổi thì không được phép uống rượu, thực khác với Đại Yến, cậu tại thời điểm mười sáu tuổi đã khó có kẻ uống có thể uống qua cậu.
“Cháu đã đủ mười tám tuổi rồi à?” Ông Khang nửa tin nửa ngờ đánh giá cậu vài lần, thoạt nhìn thì không giống, bất quá đây là bia, uống một chút cũng không hề gì, liền rót cho Lâm Thục Yến một cốc
“Uống ít thôi, này là bia nhưng cũng có độ cồn”
Lâm Thục Ý gật đầu, bưng cốc lên nhấp thử một hớp, sau đó nhíu mày
Ông Khang còn tưởng cậu uống không được, đang định đoạt cốc bia về, thì Lâm Thục Ý lên tiếng
“Đây là rượu* thật ư? Sao lại nhạt như nước lã?” ( vì bạn Ý ở cổ đại nên ko biết bia, ở đây ta để rượu ^^!!)
“…”
Ông Khang sững sờ, sau đó ha hả cười
“Tiểu tử nhà ngươi hóa ra cũng có thể uống sao? Bất quá chớ xem thường thứ bia này, tuy độ cồn thấp, nhưng uống nhanh, uống nhiều thì cũng lăn ra say mèm”
Lời còn chưa nói hết, Lâm Thục Ý tại thời điểm ông Khang không chú ý liền đem cốc bia nốc cạn, sau đó biểu tình nghiêm chỉnh nhận xét.
“Thật sự rất giống với nước lã”
“…”
Ông Khang cảm thấy đứa trẻ này quả thực là một thân kỳ tài uống rượu, nếu không phải tuổi cậu còn nhỏ, ông sẽ cùng cậu so tửu lượng cao thấp một phen.
Lâm Thục Ý thì cảm thấy thứ rượu này bề ngoài nhìn đẹp đẽ, thực tế thì…Thực tế thì chẳng ra làm sao cả.
Cậu nhìn như vậy liền nhớ đến, lần nọ cậu thấy trên ti vi có một loại rượu sắc đỏ xinh đẹp tựa ngọc lưu ly, có thể cũng chẳng ra gì, thế mà cậu đã muốn uống, xem ra còn không bằng một góc rượu nhị oa đầu(1) trong nhà ông Khang mà lần đó cậu đã lén lút nếm thử.
Tiệm cơm của ông Khang sinh ý không phải lúc nào cũng tốt, đến thời điểm cuối tuần cũng sẽ có khách, thế nhưng phần lớn gia đình đều sẽ tự nấu ăn, tiệm cơm của ông tuy rằng địa thế không tồi, bất quá bởi vì nơi đây chỉ là địa phương nhỏ, khách thường lui tới cũng là người sinh sống trên phố Triều Dương mà thôi, cho nên thứ bảy chủ nhật, trong tiệm có phần hiu hắt.
Thế là, ông Khang quyết định tuần này không mở cửa, Lâm Thục Ý còn chưa đến tiệm cơm Tây Tần, thì ông Khang đã ghé qua căn phòng của cậu.
Mặc dù ở gần như vậy, nhưng ông Khang chưa lần nào tới chơi phòng Lâm Thục Ý, thông thường đều là Lâm Thục Ý đến tiệm cơm Tây Tần, có lúc cậu cũng đến nhà ông Khang phụ việc.
Ông Khang gõ cửa một cái, Lâm Thục Ý liền đi ra, trên người mặc một bộ sơ mi trắng, màu sắc có chút cũ kỹ, nhưng cậu có gương mặt khá đẹp, đặc biệt là đôi mắt vừa đen vừa sáng, nhìn qua liền biết tinh thần cậu rất tốt. Ông Khang cảm thấy đứa nhỏ này mà lớn thêm lên chút nữa sẽ có rất nhiều bạn gái đây.
“Là ông?”
“Đi, hôm nay chủ nhật, trong tiệm cũng không có gì làm, ông cùng cháu đi dạo núi Thiên Hoa, chỗ đó có vườn dương mai (quả dâu rượu, hay còn gọi là thanh mai đỏ), hiện tại cũng là thời điểm quả chín, ông dẫn cháu đi hái, không thể để cháu quá mức thiệt thòi, mỗi ngày đều ngồi ngốc ở trong nhà”
Lâm Thục Ý sững sờ, sau đó cười híp mắt lại.
“Vâng!”
Sắp có ăn nha, trên ti vi có nói quả dương mai ngon lắm, cậu tại Đại Yến cũng chưa từng thấy qua thứ quả này.
Hai người một đường ngồi xe buýt đến núi Thiên Hoa, trên đường Lâm Thục Ý thỉnh thoảng nhìn hai bên một chút, không chỉ đi ra ngoài bên ngoài xem, ở trong xe cũng bất động thanh sắc xem, bởi vì cậu từ trên ti vi đã thấy qua xe công cộng, nhưng mà đây là lần đầu tiên cậu chân chính ngồi xe, cũng là lần đầu tiên chân chính đi xa nhà, mặc dù, chỉ là ra khỏi cái phố Triều Dương mà thôi.
Núi Thiên Hoa tọa tại S thị, bất quá S thị là vùng ngoại thành, nhà của ông Khang tuy rằng không ở trung tâm thành phố, thế nhưng cũng không cần phải đi quá xa, lộ trình ngồi xe đến núi Thiên Hoa chừng hơn một giờ là tới.
Quả dương mai đã vào mùa, hiện tại cũng có rất đông người đến núi Thiên Hoa, xe công cộng vốn không nhiều, cho nên mỗi xe đều nhét đầy người.
Lâm Thục Ý cùng ông Khang giữa đám người bên trong liền hiện ra rất kỳ quái, bây giờ hiếm có đứa trẻ nào nguyện ý đi dạo cùng người già, huống chi là đi núi, bọn họ không bằng ở nhà du hí sướng hơn.
Lâm Thục Ý vừa lên xe liền hấp dẫn ánh mắt của hết thảy các cô gái, dáng người cao gầy, thanh tú, đặc biệt lúc cười lên lại càng đẹp trai khiến người khác không thể dời mắt.
Trên xe vốn không còn chỗ ngồi, Lâm Thục Ý vừa đỡ ông Khang lên xe liền có một cô gái nhường chỗ của mình cho, mặc dù trên danh nghĩa là nhường chỗ  cho ông Khang, nhưng ánh mắt vẫn không ngừng đảo trên người Lâm Thục Ý, hiển nhiên là túy ông chi ý bất tại tửu (ý của Túy ông không phải là rượu -> ý không ở trong lời, lời nói có ý khác)
Lâm Thục Ý không chút nào phát hiện chính mình làm người khác chú ý, cười nheo mắt lại, hướng cô gái nói.
“Cảm ơn”
Mặt của cô gái xoát cái liền đỏ, bị cô gái đi cùng trêu chọc cả nửa ngày
Ông Khang cao hứng nghĩ, đứa trẻ này thật khiến người yêu thích.
— Hết chương 4 —

Chú thích:

  1. Rượu Nhị oa đầu(1)
ruou
2. Cá chim:
Cá chim là loại thực phẩm không những ngon mà còn rất giàu chất dinh dưỡng, đặc biệt là omega-3 và protein. Cá chim cũng rất dễ chế biến, có thể rán, sốt, kho, nấu canh hoặc hầm… đều rất thơm ngon và bổ dưỡng.
– Có hai loại cá chim biển bán phổ biến, đó là cá chim trắng và cá chim đen. Hai loại cá này từ lâu đã được coi là đặc sản hàng đầu của biển (chim, thu, nụ, đé).
Phân biệt cá chim nước ngọt: Bên cạnh cá chim biển thì người ta cũng đã nuôi được cá chim nước ngọt. Chất lượng thịt cá chim nước ngọt tất nhiên không so sánh được với cá chim biển, tuy nhiên ăn cũng khá ngon, thịt thơm và rất béo. Cá chim nước ngọt có màu xám bạc hoặc màu ánh bạc hơi xanh, hàm trên và hàm dưới có răng khá sắc. Loại này giá từ 35-70k/kg.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét