6.22.2016

MTTSCTQVH_Chương 14

Chương 14: Đánh tang thi


Đem nước đổ vào lu, Hạ Tử Trọng lại đi thêm mấy chuyến để đổ đầy nước.

Anh cảm thấy nước này có thể cải thiện tình trạng thân thể hiện tại của mình, này không phải ảo giác, bình thường buổi sáng anh không có sức mà đi xách nước như thế.
Đợi anh đổ đầy lu, Phương Hách đã làm xong cơm cuộn, hiện đang vò cơm nắm. Các nguyên liệu như nấm hương, lạp xưởng, thịt khô... được cậu thái hạt lựu đem đi xào. Một vài món khác cậu cũng đã chuẩn bị xong.
Những món ăn cậu làm đều có thể dễ dàng cho bánh kẹp lại ăn, cũng có thể trộn vào cơm nắm rồi vò lại dễ dàng.
"Trong nhà bếp có gạo nếp, nên em làm thêm cơm nắm, bên trong trộn thêm đậu que, cà rốt, thịt khô, trứng muối... mùi vị cũng rất ngon. Đợi đến khi trúc sau nhà lớn lên, em có thể làm cơm lam cho anh ăn!"
Hạ Tử Trọng là người theo chủ nghĩa ăn mặn, không thịt không vui nên —— trong không gian có đầy đủ trứng muối, thịt các loại...
"Em đem gạo cùng nguyên liệu khô ngâm lại đi, tối làm cũng được."
Khẩu vị như nhau thật tuyệt vời mà, bếp trưởng Phương của chúng ta trong lòng cảm thán, mình và học trưởng đúng là một đôi trời sinh, không tin sao? Nhìn đi, không thấy khẩu vị của chúng tôi rất giống nhau sao!
Tuy thể lực của Hạ Tử Trọng đã sớm khôi phục nhưng hai người vẫn ở trong không gian đến 12 giờ trưa mới ra ngoài.
Hết cách rồi, đồ vật cần chuẩn bị rất nhiều, ngoại trừ mấy món ăn trên đường còn phải chuẩn bị thêm quần áo, trang bị,..
Phương Hách đi vào tầng hầm lần thứ hai, chỉ vào mấy chiếc xe hỏi:
"Đây đều là xe của anh sao?"
Chiếc SUV đó cậu có thể nhận ra, nhưng hai chiếc Hãn Mã bên cạnh là ở đâu ra thế?!
"Mướn! Vốn anh tính đem trả nhưng chưa kịp."
Fan não tàn nào đó nhìn Hạ Tử Trọng với một đôi mắt long lanh nói:
"Anh thật lợi hại!"
May mà anh ấy thuê xe, còn thu vào không gian! Nhìn đi! Bây giờ không cần trả mà lại có thêm hai chiếc để đi, có thể tùy thời thay đổi! Sớm biết tận thế đến, cậu đã kêu anh thuê thêm mấy chiếc rồi!
Hai người võ trang đầy đủ, đứng trước cửa sổ, dùng óng nhòm kiểm tra tình huống xung quanh, Hạ Tử Trọng tay cầm bản đồ thành phố F, phía trên có nhiều kí hiệu:
"Chúng ta ra ngoài rồi đi đường này, nơi này có một cái xưởng thịt cỡ lớn, bên trong có không ít thịt tươi. Rời xưởng, đi theo đường này về hướng tây, cuối đường là xưởng than đá, trên đường sẽ gặp khu bán rau lớn, còn có một trạm xăng dầu."
"Từ xưởng than đá đi về hướng nam, trên đường sẽ có xưởng may chuyên bỏ sỉ quần áo, hai cái siêu thị lớn cùng một công ty chuyên phân phối khí ga. Theo tin tức trên mạng, người bệnh biến thành tang thi là khoảng ba, bốn giờ sáng. Lúc đó, mấy xe tải chở hàng đã trên đường đến các siêu thị, nhưng chưa kịp đến đã gặp chuyện, đáng giá chúng ta đi một lần."
Phương Hách nghiêm túc nhớ các tuyến đường, thỉnh thoảng gật đầu. Nhìn tổng quát, nếu ở bình thường có thể đi mất nửa ngày. Nhưng đó là bình thường!
"Trên đường, chúng ta sẽ tẫn sức tránh đi phiền phức, nếu đã thu thập xong vật tư thì trở về, tránh cùng người khác xung đột, còn nếu trên đường đi mất nhiều thời gian, không đủ để thu thập thì sẽ tìm một nơi tương đối an toàn, kín đáo để tiến vào không gian qua đêm."
Hạ Tử Trọng cũng không muốn sau khi ngủ dậy, phát hiện mình bị tang thi gặm. Khi không có người khác, bọn anh sẽ tiến vào không gian qua đêm.
"Lúc hành động không được cùng anh tách ra, một khi gặp nguy hiểm, chúng ta liền tiến vào không gian, hiểu không?"
Phương Hách dùng sức gật đầu, cạu sẽ không tạo thêm phiền toái cho anh! Tuyệt đối không!
Lặng lẽ mở cửa, hai người tay cầm ống tuýp bằng sắt dài, cẩn thận đi xuống lầu. Trên hành lang có mấy nhân viên phục vụ cùng du khách đã biến thành tang thi, tập tễnh du lãng.
Phát hiện có thịt tươi, chúng nó hưng phấn nhào đến.
Kỳ thực, chúng nó không quá giống người, so với người chết càng thêm tái xám, hành động cứng ngắc, hai mắt lồi ra, tròng mắt xanh biếc, mùi hôi thối. So với xác chết để mấy ngày còn thối hơn.
Phương Hách sắc mặt tái xanh, tay nắm thật chặt ống tuýt, bỗng nhiên bước về trước, đem toàn lực đánh vào đầu tang thi gần nhất.
"Phốc" một tiếng, thân thể tang thi lệch đi, không đợi nó đứng lên, Phương Hách liền đánh thêm một cú nữa, máu bắn trúng người cậu...
Một cái rồi một cái dùng sức đánh, dáng dáp hung ác, làm Hạ Tử Trọng sửng sốt. Anh không nghĩ đến, lần đầu Phương Hách đối mặt tang thi dĩ nhiên có bộ dáng này, rõ ràng rất sợ nhưng lại đem hết toàn lực tiến về phía trước.
Lắc đầu một cái, đem ống tuýp trong tay xoay xoay, Hạ Tử Trọng cũng gia nhập cuộc chiến.
Tầng này có năm con tang thi, hai nhân viên phục vụ, ba khách nhân. Khi Phương Hách phát hiện tang thi bị diệt hết, mới đưa tay vịn tường, ngồi xổm xuống góc ói.
"Em sút miệng đi!"
Hạ Tử Trọng lấy một chai nước khoáng, nước này là anh lấy nước giết đổ vào.
Hương vị ngọt dịu, mát lạnh thấm vào cổ họng, giúp Phương Hách khôi phục lại không ít khí lực. Nhịp tim đập loạn cũng dần dần chậm lại. Khi nước tiến vào dạ dày, nháy mắt cậu cảm thấy người ấm lên, xua tan đi cái lạnh trong cơ thể.
Xem ra nước này rất hữu dụng.
"Không sao rồi."
Phương Hách cười cười với anh, trên mặt vẫn còn chút suy yếu.
"Đứng lên đi! Chúng ta tiếp tục xuống lầu."
Cất chai nước, Hạ Tử Trọng đưa tay kéo cậu lên. Phương Hách đã rất kiên cường rồi, anh lần đầu đối mặt với thứ nay cũng không tốt hơn cậu bao nhiêu đâu.
Đời trước, Phương Hách luôn cùng anh sóng vai, tuy dị năng của cậu thuộc loại hậu cần nhưng trong chiến đấu, cậu chưa bao giờ lui bước!
Nắm lấy tay Hạ Tử Trọng đưa ra, Phương Hách cảm thấy chút bất an cùng thấp thỏm lúc đầu không cánh mà bay, cậu còn muốn cùng học trưởng tiếp tục sống bên nhau cả đời, cùng nhau đi đến chân trời góc biển, không tách rời nhau. Hiện tại chút khó khăn này là gì chứ?
Hai người từ lầu phía đông một đường hướng xuống dưới, lúc đi ngang qua phòng lớn, vốn định đi đến phòng bếp phía sau tìm xem còn lương thực hay không, lại phát hiện cửa kính nơi đó đóng chặt, mấy con tang thi vây ở bên ngoài điên cuồng gõ.
—— Bên trong có người.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, quyết định trực tiếp rời đi.
Nhà bếp có người sống nếu hai người đi vào cũng chưa chắc có thể chia được bao nhiêu vật tư. Mặc dù bên ngoài có khỏang mười con tang thi, nhưng kỳ thực cũng không quá nhiều, cẩn thận một chút, người bên trong có thể tự mình dọn dẹp được.
Hai người thả nhẹ bước chân, đi ra ngoài. Sáng sớm, có mấy người cảm thấy tình huống không đúng, đã lấy xe trốn ra khỏi khách sạn, nhờ vậy đã dẫn theo một bộ phận tang thi ra ngoài. Tại bãi đỗ xe của khách sạn, có hai con tang thi ngã trên mặt đất, trong đó một con đầu bị nứt toạc ra, một con khác còn nửa người, đang không ngừng vặn vẹo.
Hạ Tử Trọng đi lên phía trước, cho con đang chơi đùa vặn vẹo trên mặt đất một cú. Thuận tay, tại trong đầu hai con này chọt chọt.
Trong đầu tang thi khi nào có tinh hạch? Hạ Tử Trọng cũng không rõ, mãi đến khi vào căn cứ ở thành phố A, mới nghe nói căn cứ thu thứ này. Thứ này có thể dùng làm gì? Anh đến nay vẫn không biết rõ!
Nghe nói thứ này có thể nâng cao dị năng, nhưng đến lúc chết anh mới kích phát dị năng, nên tự nhiên không biết dùng làm sao!
Tuy có Phương Hách theo bên cạnh, nhưng lúc đó hai người luôn trong trạng thái đào vong nên cũng không có thời gian mà nghiên cứu vấn đề này, sau đó lại nghe nói có người trong căn cứ vì ăn nhầm tinh hạch này mà bị biến thành tang thi, hai người về sau càng không dám dùng bậy.
"Ồ? Đây là cái gì?"
Phương Hách phát hiện Hạ Tử Trọng lấy ra từ đầu tang thi một thứ gì đó, nhìn có vẻ khá cứng, rất xinh đẹp hoàn toàn không giống thứ được lấy ra từ đầu cái con hôi thối đó.
"Không biết, gióng như kết sỏi vậy?"
Hạ Tử Trọng cũng không biết vật này dùng làm sao, liền thuận miệng nói đùa.
"Chắc sau này có chỗ dùng, anh cất đi!"
Gật đầu, Hạ Tử Trọng liền khom lưng nhặt vật đó lên, dùng nước rửa sạch, ném vào không gian. Anh phải tìm qua bảy cái đầu mới được một viên, xem ra, phải cần một khoảng thời gian nữa, vật này mới ở trong đầu của mỗi con được.
"Ồ? !"
Trong nháy mắt tinh hạch ném vào không gian, Hạ Tử Trọng phát hiện nó không theo ý niệm của anh tiến vào kho hàng, mà hóa thành một mạt ánh sáng ónh ánh, một phần trực tiếp hòa tan vào không gian, phần còn lại bay đến giếng nước sau nhà.
"Làm sao vậy?" Phương Hách thân thiết hỏi.
Đơn giản nói lại việc đó cho Phương Hách nghe, Hạ Tử Trọng lần thứ hai đưa ý niệm vào tra xét không gian, thấy không phát sinh gì khác mới thoáng yên tâm.
Phương Hách nghe xong tình huống, trái lại hai mắt sáng ngời:
"Có lẽ vật này đối với không gian của anh có lợi ích gì đó? Sau này chúng ta kiếm thêm loại 'kết sỏi' này, liền cho hết vào không gian đi!"
Hạ Tử Trọng lắc đầu:
"Vật này về sau chắc có chỗ dùng, huống hồ tang thi là do hai người chúng ta cùng giết, em phải có một nửa chứ!"
Phương Hách cười đến xán lạn:
"Bây giờ chúng ta cũng không biết công dụng của nó không phải sao? Nếu nó đối với không gian có phản ứng, vậy trước cứ ưu tiên ném vào không gian đi."
Hạ Tử Trọng sâu sắc nhìn Phương Hách, quyết định sau này liền thay cậu giữa lại một nửa tinh hạch, còn lại đều ném vào không gian. Dù sao vật này đối với dị năng giả cũng có lợi, anh cũng không ngại nhiều.
Xác nhận xung quanh không có ai, Hạ Tử Trọng lấy chiếc xe SUV của anh trong không gian ra, cùng Phương Hách lên xe lao đi.
Trong phòng ăn lầu một của khách sạn, nhiều người nghe tiếng ô tô bèn cẩn thận đi đến bên cửa sổ nhìn xuống.
"Chúng ta cũng liều đi, bên ngoài còn mấy chiếc xe?"
"Vừa nãy bên ngoài có thêm một chiếc xe bị lật rồi!"
"Đi hết càng tốt! Không biến lương thực nơi này còn duy trì được bao lâu đây..."
Lúc hai người Hạ Tử Trọng đi ra là 12h trưa, tang thi không quá thích ánh nắng mạnh, lúc này đang trốn trong góc.
Phần lớn bệnh nhân bị sốt cao đều vào lúc hừng đông hai, ba giờ sáng phát sinh biến hóa, người bị hại đầu tiên thường là người thân bên cạnh họ.
Buổi tối là khoảng thời gian mọi người nghỉ ngơi, tuyệt đại đa số mọi người ngay khoảnh khắc bị tập kích đều biến thành tang thi. Cho dù người này vượt qua sốt cao kích phát dị năng, cũng sẽ từ trong miệng tang thi bị ép đồng hóa mà mất đi cơ hội sống sót.
Chú thích
Món xào (chỉ minh họa thôi nha!!^^)

Cơm lam

Xe SUV

Xe BMW (Hãn Mã hoặc Bảo Mã)
T không biết về xe cho lắm, toàn nhờ bác gu gồ thôi, có sai chỉ ta sử lại!!


Đọc vui vẻ nha!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét