6.22.2016

MTTSCTQVH_Chương 15

Chương 15: Tinh hạch


Tuy rằng sơ cấp tang thi hành động dại ra, tốc dộ chậm chạp, nhưng một khi phát hiện đồ ăn chúng nó sẽ bùng nổ sức mạnh kinh người, bằng mọi giá phải bắt cho được đồ ăn đó rồi liều mạng gặm cắn.

Nhìn ngoài cửa xe mấy cái đã không còn là người, Phương Hách cảm thấy tim đập gia tốc, hết thảy trước mắt phảng phất trở nên không chân thật.
Trên đường nằm rải rác mấy chiếc xe bị lật hoặc đâm vào bên đường, phía sau còn cả một quân đoàn tang thi đang đuổi theo thành một cái đuôi dài.
Hạ Tử Trọng lựa chọn con đường khá thanh tịnh, vì đại đang số mọi người đều tập trung tại các siêu thị hoặc trung tâm thương mại lớn, vì thế đường đi đến xưởng thịt không có ai, ngoại trừ xa xa có mấy tiểu khu thì căn bản không có thấy người sống nào.
Không bao lâu, hai người liền thấy xưởng thịt, diện tích khá rộng. Xưởng này là liên xưởng lớn nhất thành phố F, các siêu thị trong nội thành phần lớn đề nhập hàng từ đây, mùi vị rất ngon.
Lúc hai người đẩy cổng vào, liền thấy ở trung tâm có một xe tải đông lạnh, xem hướng đầu xe, chắc là sáng nay nhận đơn hàng, chuẩn bị xuất kho nhưng mới vừa mở cổng liền xảy ra vấn đề rồi.
Hạ Tử Trọng dừng xe ở bên đường, cần ống tuýt xuống xe. Phương Hách giơ ống nhòm quan sát xung quanh:
"Không có người."
Hạ Tử Trọng gật đầu, đi tới phía sau xe đông lạnh, mở cửa.
Quả nhiên, chiếc xe vừa mới đề xong hàng, bên trong chứa đầy một xe thịt, đều là sáng hôm nay mới xử lý xong, muốn chuyển đến các siêu thị.
Hạ Tử Trọng vung tay lên, đưa toàn bộ vào không gian.
"Học trưởng, phía trước còn một chiếc!"
Nhìn theo hướng tay Phương Hách chỉ, Hạ Tử Trọng liền thấy ngay ngã ba, một chiếc xe hàng đụng vào cây.
"Trước đem xe kia xử lý!"
Hạ Tử Trọng quyết chóng, tình huống bên trong xưởng thịt còn chưa biết có chuyện gì không, nếu bên trong có người sống sót, anh cũng không tiện vào cướp đồ của người ta, hai chiếc xe này trữ thịt không ít, nếu như nhiều hai người không cần vào trong, còn có thể tiết kiệm không ít thời gian.
Vừa định tiến lại đó, nhưng khi đi qua đầu xe Hạ Tử Trọng phát hiện hai con tang thi đang giẫy giụa ngay ghế lái bên trong xe.
Một tay mở cửa xe, một tay cầm ống tuýt đánh mạnh vào đầu chúng, lại thu được một viên tinh hạch.
Chiếc xe bên dưới cây, bên trong cũng có ba con tang thi, trong đó một con gần như bị gặm toàn bộ mặt, da thịt nham nhở, rơi rớt.
Lúc này Phương Hách một bước tiến lên, ra sức đánh.
Hạ Tử Trọng nhìn cậu tuy rằng thần sắc sốt sắng nhưng sắc mặt vẫn còn căng thảng, dù vậy động tác trên tay rất kiên định, máu me. Biết cậu đã chỉnh lý xong tâm trạng, anh cũng an tâm một chút.
Trong đầu ba con tang thi đó cũng không có tinh hạch, hai người mở cửa toa sao, phát hiện trên xe này chở đều là các loại thịt muối, lạp xưởng, thịt xông khói các loại. Tuy chỉ có một xe, nhưng cũng đủ hai người ăn trong một thờ gian dài, huống chi Hạ Tử Trọng còn mua dự trữ không ít đâu!
Hai người trở lại xe, Hạ Tử Trọng liền nói:
"Muốn đi vào bên trong không?"
Hiện đã thu thập không ít, huống hồ trong không gian có hệ thống sinh thái, cất giữ hoàn thiện, những thứ này tiêu hao càng chậm.
Bỗng nhiên, tại ngã ba mấy chiếc xe quẹo đến, dẫn đầu là một chiếc Hãn Mã, phía sau là mấy chiếc xe Jeep, tiếng phanh xe sắc bén vang lên khắp đường phố trống trải, bẻ ngang tay lái, ngoặt vào xưởng thịt.
Do xe Hạ Tử Trọng dừng sau xe đông lạnh nên mấy chiếc xe đó lái ngang qua cũng không thấy hai người.
Liên tiếp một chuỗi thắng xe vang lên, một hàng mấy chiếc chạy vào trong nhà xưởng, lúc mấy chiếc đó chạy ngang qua, anh còn nghe được một chuỗi tiếng cười tùy ý.
Phương Hách nhìn về phía Hạ Tử Trọng, nháy mắt mấy cái:
"Đi nữa không anh?"
Đoàn xe đó làm việc khá hung hăng, ngang tàn, đừng nói bây giờ hai người đã thu thập không sai biệt rồi, nếu đi vào bên trong cũng không muốn chạm trán với họ.
"Đi thôi."
Hạ Tử Trọng khởi động ô tô, quay đầu xe chuẩn bị chạy ra, bỗng nhiên phía trong, cửa nhà xưởng không biết bị thứ gì làm cho nổ văng ra, một đạo tường đất dựng lên đóng chặt cửa lại.
Hạ Tử Trọng thoáng nhướn mi, là dị năng giả hệ hỏa cùng hệ thổ sao?
Anh bây giờ mới chợt nhớ đến, ở kiếp trước, thành phố F tuy rất nhanh thất thủ, nhưng trong vòng một tháng cũng xuất hiện không ít đoàn thể, cho dù cuối cùng đều lục đục chạy trốn đến thành phố A. Sau đó, cùng liên hợp nhau tạo thành một đoàn lính đánh thuê khá nổi danh.
Đời trước, lúc Hạ Tử Trọng nhìn thấy tiểu đội này, số lượng xe còn ít hơn như thế này nhiều, tính tính cũng mất một nửa đi, xe cũng sớm bị đụng đến biến dạng.
Lúc đó nghe nói, bọn họ vốn là một tiểu đội, khi tận thế đến liền phản ứng nhanh, đánh cướp mấy chiếc xe tại trung tâm triển lãm phụ cận, sau đó chiếm cứ một xưởng thịt, sống qua đợt tang thi bạo động đầu tiên.
Không ngờ, nơi bọn họ chiếm lại là nơi này...
"Học, học trưởng, đó là cái gì?"
Hạ Tử Trọng quay đầu nhìn về phía Phương Hách chỉ, thì ra cậu đang nhìn đăm đăm bức tường đất vừa đóng kín đó.
Đúng rồi, sơ kỳ tận thế, ngoại trừ mấy dị năng công kích dễ dàng phát hiện nhất, còn lại mấy dị năng khác đều không dễ dàng gì. Anh và Phương Hách tận đến sơ kỳ tận thế ngày thứ năm mới gặp nhau thì phải, lúc đó tồn lương trong nhà đã hết, anh không thể không ra ngoài kiếm vật tư, sau khi ra cửa liền cùng tổ đội với mấy người trong tiểu khu ra ngoài.
Lúc đó, Phương Hách đã ở trong tiểu đội đó, đồng thời phát hiện dị năng của cậu.
"Có lẽ... là dị năng?"
Hạ Tử Trọng lái xe về phía trước, châm chước mở miệng, anh đang nghĩ làm sao cho cậu phát hiện dị năng của mình.
"Sáng hôm nay, khi em đi tắm, anh đứng bên cửa sổ nhìn thấy có người lúc đánh tang thi ném ra một quả cầu lửa, lúc đó anh còn tưởng mình nhìn lầm, nhưng bây giờ nhìn đến tường đất này... Có lẽ, thật sự có người có dị năng đi? Dù sao bây giờ tang thi cũng đều xuất hiện rồi."
Phương Hách đồng tình gật đầu, có thể lý giải được, nếu lúc trước có thể không tiếp nhận được nhưng bây giờ thì không quá khó.
Sau khi tiếp nhận việc xuất hiện dị năng, cậu liền vô cùng phấn khởi, não bắt đầu động theo thói quá, haizz,... chính là nhị hóa* mà!
Hạ Tử Trọng tiếp thu nhanh hơn, hoàn toàn là vì có kí ức đời trước. Đời trước, sau này đến cả tang thi cũng có dị năng, huống chi là con người!
Trên đường, không ít xe cộ bị hư nằm tán loạn, cùng một ít tang thi tập tễnh du đãng. Nghe tiếng ô tô, bèn kéo thân thể tàn tạ, lung lay loạng chọang theo sau.
"Học trưởng! Xe bánh mì kìa!"
Phương Hách vừa mới điều chỉnh lại trạng thái, quan sát tình huống xung quanh, bỗng nhiên chỉ về một hướng cách đó không xa kêu lên.
Xe này, không phải loại xe lưu động, mà là xe điện ba bánh chở bánh mì.
Xe dừng trên đường, trên xe túi nhựa căn phòng, một túi lại một túi lớn, bên trong đầy ấp bánh mì mới ra lò.
Hạ Tử Trọng giảm tốc độ lại, đưa tay ra, thu toàn bộ mấy túi bánh mì vào không gian.
"Em phát hiện, trên dường có thể nhặt không ít báu vật, không cần thiết đến siêu thị hoặc trung tâm thương mại tìm đồ."
Phương Hánh bây giờ so với lúc trước đã buông lỏng nhiều, hướng Hạ Tử Trọng cười nói.
Hạ Tử Trọng gật gật đầu:
"Điều này cũng cần vận may, tranh thủ lúc này tang thi ít, chúng ta để ý chút xe ven đường xem có vật gì hữu dụng nữa không."
Hai người chạy theo hướng tây, trên đường gặp không ít xe, dù có chạy qua cũng rất vội vàng hướng các nơi khác.
Không bao lâu, xe chạy đến khu bán rau mà Hạ Tử Trọng nói. Mấy loại rau này không thu hồi, không quá vài ngày nữa sẽ mục nát. Lúc trước Hạ Tử Trọng có đi qua nơi này, từ rất xa đã có thể ngửi thấy mùi hôi thối gây mũi.
Nông trường đang mở cửa trừ một vài tang thi bên trong thì bên ngoài cũng không có gì hết.
Rau dưa không chống đói được bao nhiêu, trong tình huống có hạn, cho nên dù có không gian dị năng giả cũng không ưu tiên đi nơi này.
Hai người nhanh chóng đem xe thu vào không gian, vừa giết tang thi vừa tìm kiếm đồ vật.
Xe chở rau dưa còn chưa kịp dỡ xuống vì tận thế đến đột ngột mà vứt ở đây.
Ngoại trừ mấy rau dưa bị dập nát, hư thối, toàn bộ Hạ Tử Trọng đều thu hết, sau khi thu xong, còn mấy tạp hóa khác, anh cũng không khách khí mà càn quét hết.
Trong sân này tang thi không nhiều nhưng cũng không ít, từ đầu giết đến đuôi, hai người thống kê một chút có 11 viên tinh hạch.
Hạ Tử Trọng ném vào không gian năm viên, còn dư lại bỏ vào một cái túi đưa cho Phương Hách cầm.
"Học trưởng, chờ đến tối em vào không gian, đến lúc đó, những thứ này..."
Phương Hách hướng anh nháy, trêu tức nói. Tuy bình thường anh rất thông minh nhưng lâu lâu có chút ngốc cũng đáng yêu mà~~  (&gt﹏&lt)!
... Anh lại quên cân nhắc đến việc này! Nhưng để vật này bên ngoài anh lại không yên tâm.
Thở dài, từ trong túi lấy ra hai viên, còn lại đều ném vào không gian:
"Giữ hai viên này lại, cùng nhau nghiên cứu!"
Trong tay siết một viên tinh hạch, Hạ Tử Trọng suy nghĩ, cảm thụ, dùng ý niệm đều thử qua, nhưng tinh hạch vẫn là tinh hạch, anh vẫn là anh, không có gì khác.
"Chẳng lẽ nên ăn vào sau đó kích phát ra dị năng?"
Phương Hách cầm một viên, đưa lên cao, để dưới ánh nắng mặt trời mà nhìn. Cậu thật sự rất tò mò, những người đó có dị năng từ đâu.
"Đừng! Vạn nhất biến thành tang thi thì sao!"
Phương Hách vội vã ngăn cản cậu, có lẽ tinh hạch có thể nâng cao dị năng...
Cũng có lẽ người truyền ra việc "Ăn tinh hạch hóa tang thi" là do muốn độc hưởng bí mật này. Dù thế nào đi nữa, anh cũng không dám cho Phương Hách mạo hiểm. Chính anh cũng không muốn mất đi sinh mạng may mắn lắm mới có được này.
Phương Hách cười thu hồi tinh hạch:
"Dạ! Em không vội nữa!"
Vật này lấy ra từ đầu tang thi, cậu mới không muốn ăn đâu, cậu không muốn sau này cùng học trưởng hôn nhẹ bị ám ảnh đâu!
Thở dài, Hạ Tử Trọng cảm thấy bí mật của tinh hạch đời này anh cũng không có biện pháp biết sớm, chỉ có thể đến căn cứ rồi tính sau thôi!
 Chú thích
Xe đông lạnh

Xe hàng

Xe điện 3 bánh chở bánh mì
Xe Jeep

Xe bánh mì lưu động tương tự như vầy nè
images-35

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét