7.06.2016

MTTSCTQVH: Chương 24

Chương 24: Tang thi miêu


meo1


Hai người Hạ Tử Trọng đem kho lớn cùng kho lạnh dưới lòng đất trong siêu thị quét sạch sẽ, đi ngược trở lên lục đục càn quét các quầy hàng đặc biệt là quần áo.
Tuy vậy, bọn họ cũng không có lấy sạch các đồ vật trong quầy hàng, những thương phẩm bày bên ngoài cơ hồ không có chạm qua, hàng hóa bên trong kệ cùng tồn kho chỉ lấy đi một nửa.
Tầng năm cửa siêu thị là khu chuyên kinh danh châu báu, trang sức, nhìn nhóm tang thi quần áo đầy đủ đã chứng minh chúng nó lúc trước cũng có thân phận giống hai người Hạ Tử Trọng nhưng do tạo hóa trớ trêu, bị tang thi khác tập kích cuối cùng bị đồng hóa mà thôi!
"Cẩn thận."
Vừa dứt lời, bốn, năm con tang thi phát hiện mỹ vị, duỗi cánh tay nhào về phía họ.
Sau khi tang thi tiến hóa, sức mạnh tăng lên, độ cứng ngắt trong hành động đẽ giảm rồi, giờ đây chúng linh hoạt hơn rất nhiều, hai người phải phí một phen sức lực mới giết đywojc chúng nó.
Còn không đợi hai người thờ xong, một đạo kình phong từ trên đầu hai người truyền đến, có biến!
Hạ Tử Trọng theo bản năng giơ tay, nâng ống tuýp cản lại, "Coong" một tiếng, tiếng mèo kêu bén nhọn vang lên, một thanh ảnh nho nhỏ bay về phía đối diện —— tang thi miêu!
Có lẽ, đây là một con sủng vật do người nuôi dẫn tới? Cũng có lẽ là nhà ở phụ cận nuôi, sau tận thế chạy tới đây.
Trong lòng Hạ Tử Trọng ai thán một tiếng, so với con mè này, anh thà rằng gặp con tang thi khuyển kia còn hơn, dù sao chó so với mèo cũng dễ đối phó hơn.
Thân hình đầy dầu mỡ, loang lỗ nhưng vét bẩn đen thui, da lông rơi rớt liểng xiểng, khiến cho người ta gần như không thể nhìn ra chủng loại ban đầu của nó.
Phương Hách cảm thấy tim đạp rất nhanh, vừ rồi, chỉ một chút thôi liền...
Không cho hai người thời gian để suy nghĩ, con tang thi miêu nat dựng thẳng cái đuôi trụi lủi lên, hét một tiếng, lần thứ hai vọt lên, móng vuốt sắc bén duỗi ra, nhìn rất khủng bố.
Hạ Tử Trọng Tập trung tinh thầnh, đời trước anh đã từng gặp qua loại tang thi này rồi, chỉ là con trước mắt nhanh hơn một chút, mà... Nếu như chỉ có một mình nó thôi thì vẫn có thể đối phó được!
"Coong!"
Lại một thanh âm va chạn vang lên, ống tuýp ngăn trở thế công của nó, Phương Hách thay phiên dùng gậy ra sức đánh tới, lại bị nó nghiêng người lộn một vòng trên không né tránh!
Cho nen nói, loại tang thi miêu nhỏ nhắn này động tác rất linh hoạt là phiến toái nhất!!
Hai người hợp sức luân phiên tấn công cùng phòng thủ liên tục, cuối cùng con mèo này vì tránh né quá nhanh mà đâm đầu vào quầy hàng, sau đó bị loạn côn gõ chết.
Lấy tinh hạch trong đầu nó ra, thể tích so với tang thi nhân loại cùng cấp nhỏ hơn một chút, nhưng không có màu sắc, nói cách khác con mèo này là tang thi cấp 1.
Đây thật là một tin tức xấu...
Thở dài, lắc đầu một cái, Hạ Tử Trọng đi tới bên quầy trang sức, bắt đầu thu thập kim ngân châu báu.
Sau này, trong căn cứ kim ngân có tác dụng rất lớn, là nguyên liệu quan trong trong công tác chết tạo đạn đạc thù. Còn có các loại ngọc khí, dù có người thu thập nhưng không có tác dụng lớn gì, dù cho có chút hiệu cầm đồ mở ra nhưng thu mấy thứ này cũng không nhiều.
Không giống mấy tầng phía dưới, Hạ Trọng đem tầng năm càn quét sạch sành sanh, sau đó đi đến phòng quản lí, thần thục lấy ổ cúng của máy tình cùng máy quay ra.
"A? Học trưởng, có người đi vào kìa."
Phương Hách vẫn không quen gọi thẳng tên của Hạ Tử Trọng , học là cách gọi đóở những nơi đặc thù mới xưng hô thôi! Vid ụ như trên giường nè...
HiẹnHiện tại trong máy không có thẻnhưng do vẫn còn điện cho nên tro g phòng quản lí máy quay vẫn còn hoạt động.
Nhóm mới đi vào có khoảng chừng sáu bảy người, bọn họ sau khi đi vào liền đi thẳng lến tầng tiếp theo, có một người cuối cùng thừa dịp mọi người không chú ý liền lén lút chạy đến quầy mứt quả, nhìn xung quanh không ai mới cấp tốc cầm lên mấy túi mứt, trong nháy mắt đồ trong tay —— liền biến mất không còn tăm hơi rồi!
"Học, học trưởng, hắn có thể hay không cũng có... Cái kia?"
Phương Hách khiếp sợ nhìn màn ảnh.
Hạ Tử Trọng thì lại rất trấn định:
"Em xem hắn tay, sau khi đụng tới đồ vật,tại đồ vật biến mất sẽ sáng lên một chút, anh nghĩ hắn có thể là không gian dị năng giả."
Không gian dị năng giả cùng hệ dị năng khác giống nhau, đều dùng tinh thần lực để duy trì sử dụng không gian.
Loại dị năng giả này tại sơ kỳ tận thế, khi hành động đều sẽ rất cẩn thận, người có loại khả năng này đều rất kiêu ngạo, nghĩ mình hơn gười. Nhưng mãi đến một hai tháng sau mới biết, này cũng chỉ bất quá là một loại dị năng mà thôi.
Tuyệt đại bộ phận không gian dị năng giả, lúc đầu chỉ có khoảng một mét vuông không gian, sau đó dựa theo căn cơ cùng ý nguyện bất đồng của mỗi người mà phân hóa thành nhiều loại khác nhau, tỷ như công kích hệ là không gian chém, mới bắt đầu chỉ có một thước vuông không gian, tình huống hiếm thấy hạ hội căn cứ người sử dụng ý nguyện bất đồng, mà sản sinh bất đồng phân loại, tỷ như công kích hệ không gian chém, đào mạng tính teleport, phòng thủ hệ không gian ngăn cách khí tức, chuyên chở hệ là không gian tồn trữ...
Khônggian hệ tồn trừ vừa bắt đầu sẽ rất được hoan nghênh, mà tổ đội tạm thời thường sẽ phát sinh tình huống — -- -- nếu mất thứ gì thì kẻ bị nghi ngiwf đầu tiên sẽ là người đó. Mà thật ra cũng có một vài không gian dị năng giả lén lút tụt lại phía sau đội ngũ để đoạt vật tư.
Thẳng đếng sau này, căn cứ nghiên cứu phát minh ra máy quét không gian, có thể quét hình bên trong không gian, vấn đề này mới có thể tốt hơn, máy quét nay hiệu quả giống như máy quét an ninh trong các băng chuyền trước tận thế.
May là không gian trongvòng taykhoong thể quét hình được, cái này cũng là nguyên nhân mà Ellen đối với Đới Quân nửa tin nửa ngờ.
"Mục tiêu của bọn họ chủ yếu là đồ ăn, trong thời gian ngắn không lên đây đâu, đi thôi."
Tầng thứ tư cửa siêu thị là quảng trường mỹ thực, lúc đi qua hai người cũng đã càn quét một lần rồi, đương nhiên là không có lấy đi hết mà để lại một nửa cho người đến sau.
Từ lối thoát hieen cẩn thận xuống lầu một, đám người kia vẫn còn trong kho bận rộn, mãi đến khi hai người khởi động xe đi, bọ họ mới trở lại tầng một.
Hai người lái xe chuyển một vòng, đến thăm một nhà nhà thuốc cơ hồ bị người lấy sạch, một siêu thi chuyên bán rượu cùng thuốc lá không người nào đến,  còn cửa hàng tiện lợi ven đường cũng đã sớm bị người thoát thân qua đường đánh bạo thu thập vật liệu cướp sạch rồi.
Đến cùng vẫn là dược phẩm tương đối thiếu hụt, cho dù trước tận thế, anh đã tận lực tích góp mà chủng loại cũng không đủ toàn bộ.
Về phần đi bệnh viện tìm sao? Thôi bỏ đi. Trước tận thế, gần như bệnh nhân cảm nhiễm đều được đưa vào đó, đặc biệt là trước tận thế một ngày, không ai biết người phát bệnh sẽ biến thành tang thi, càng đừng nói là gọi 120 hoặc tự mình lái xe đưa bệnh nhân đến bệnh viện.
Từ TP.F đi ra cho đến TP.A này, không thấy Hạ Tử Trọng luôn chạy vòng qua bệnh viện hay sao, ai bảo nơi đó là khu vực nguy hiểm nhất làm chi?
"Trở về thôi."
Cơ bản đã quen thuộc một chút tình huống xung quanh, liền tiện đường quét sạch hai nhà không người hỏi thăm Ngũ Kim điếm, Hạ Tử Trọng quay đầu xe chạy về nhà, vật liệu bọn họ thu thập cũng đủ họ dùng cả đòi, bây giờ thu thập thêm mấy thứ này để tiện trao đổi nhưng vật hữu dụng cùng người khác sau này thôi.
Chủ yếu nhất là, kho trong không gian đã bị chất đầy hơn phân nửa rồi!
"Trở về ăn cơm cà ri!"
Phương Hách từ tối hôm qua vẫn nhớ, vào lúc này hứng thú tăng lên.
Hạ Tử Trọng kinh ngạc thoáng nhướn mi, tầm mắt ở trên người cậu nhìn một lượt:
"Em... Xác định có thể ăn được sao?"
Anh thật sự không có ý trêu chọc cậu nhưng trong lời nói lại có chút phong vị đùa giỡn.
Hai má trắng nõn nháy mắt đỏ lêm, Phương Hách nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ:
"Se, sẽ không có chuyện gì đâu..."
Nhìn bộ dạng này của cậu, lòng anh như bị vuốt mè cào cào, cảm thấy rất ngứa, Hạ Tử Trọng  vừ alais xe tiến vào tiểu khu cừa thì thần bên tay cậu:
"Chắc không?"
Phương hách càng quẫn bách, đến cổ cũng đỏ lên, hạ thấp đầu nói:
"Không, không có chảy máu..."
Cho nên không có vấn đề gì
"Còn, còn có, sau khi uống qua nước giếng, lưng cũng không còn ê ẩm nữa..."
Nơi đó cũng chẳng đau nữa...
Hạ Tử Trọng trên mặt không nhịn được khẽ cười, lái xe về đến 'nhà', mở cổng chạy xe vào gẩ xe, dừng xe, khóa cổng.
"Đi thôi."
Có phải là chỉ cần tái chọc cậu, trên mặt của cậu sẽ đỏ lên không?
Rõ ràng rất dễ xấu hổ, vậy mà có thể chủ dộngddem chính mình đưa đến bên miệng anh, làm anh không thể không thương cậu, không đau cậu cũng không được.
Từ trong không gian lấy ra một máy trạm mà  anh đã lấy tại phòng quản lý —— không sai, bên trong mỗi biệt thự có gắn máy thu hình quản chế, mặc dù chỉ cấp cho khách tham khảo bố trí trong biệt thự, bởi vậy sẽ không có lắp thẻ nhớ trong máy quay nhưng bây giờ lại tiện nghi cho hai người Hạ Tử Trọng .
Bởi vì phần lớn thời gian bọn họ đều ở trong không gian, không thể nắm giữ tình hình bên ngoài được, nhata định phải dựa vào mấy cái máy thu hình này.
Điều chỉnh tốt tầm nhìn của mấy cái máy quay xong, thiết lầp hệ thống quản chế tại máy trạm, Hạ Tử Trọng mới thở phào nhẹ nhõm —— hiện bên ngoài còn điện, trong thời gian ngắn không cần phải lo lắng vấn đề bị cúp điện.
Trong không gian, Phương Hách rốt cục cũng ăn được cơm cà ri mà cậu tâm tâm niệm niệm, hương vị đậm đà làm Hạ Tử Trọng lần thứ hai muốn ăn thêm, lập tức ngồi vào bàn ăn.
Dù ngon đến đâu đi nữa cũng không thể ăn quá nhiều, hai người thủ tiêu một bàn cơm liền tạm thời ngừng lại.
Kho hàng bên dưới còn nhiều thứ phải sử sang, nhiều lạoi cần phải phân chia rõ ràng rồi sắp xếp lại.
Hai người đi nghỉ ngơi, sau đó xuống chỉnh lý đồ đạc trong kho, Hạ Tử Trọng chỉ cần động động não, có thể điều khiển đồ vật bay tới bay lui, đặt vào đúng nơi chỉ định, như đang làm ma thuật vậy.
Mà ở đây, đồ vậy để chõng chồng lên nhau cũng không bị đè ép, vô cùng thần kỳ.
Hai người chỉnh lý đến phần hạt giống, lại phát hiẹn Hạ Tử Trọng đặt mua không ít dược thảo, liền vội vả để qua mộ bên riêng biệt, nhưng loại này cần tạo ra một khu gieo trồng riêng biệt trong không gian, phải cấm bảng nếu không quay đầu lại sẽ nhận sai hết.
Còn lại mấy loại rau dưa, hoa quả cũng sẽ trồng hết, cần phải phân riêng ra một nhóm dễ trồng, thời gian sinh trưởng ngắn trồng vào bãi chăn nuôi.
Hai người bận rộn một buổi trưa, liền gieo xuống một ít rau dưa, chỉnh lý phân loại tốt đồ trong không gian. Hạ Tử Trọng đang đứng tại lầu một uống nước, Phương Hách bỗng nhiên cầm thứ gì đó vội vã chạy vào:
"Học trưởng, anh xem!"
"Đây là cái gì?"
Kim chế đường viền hoa, tựa hồ có thứ gì đó khảm nạm ở phía trên.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét