7.27.2016

MTTSCTQVH_Chương 28

Chương 28: Nghiên cứu dị năng

gió xoay
Sáng sớm ngày thứ hai, sau khi rời giường Phương Hách liền đâm đầu vào nhà bếp làm điểm tâm, còn Hạ Tử Trọng thì ở lại trong viện để nghiên cứu dị năng của mình.

Năng lực của phong hệ dị năng giả đời trước anh đã từng thấy qua, người cấp bậc thấp có thể tạo ra các loại  gió lốc to bằng bàn tay nhỏ, nếu dùng để ném vào tang thi thì uy lực quá yếu, cơ hồ là loại dị năng hệ tự nhiên có lực sát thương kém nhất.
Mà người linh hoạt chút thì có thể đem dị năng đó kết hợp với bản thân, ví dụ như tăng nhanh tốc độ cho bản thân hoặc làm bước chân nhẹ nhàng không gây ra tiếng động, … . Vận dụng linh hoạt thì cùng dị năng giả tốc độ không khác biệt mấy, vì thế ngay từ lúc bắt đầu cũng không được người xem trọng.
Mãi khi đến một căn cứ tận tai nghe có một dị năng giả hệ phong lên tới cấp hai, tuy rằng không biết tin tức là thật hay giả, nhưng tuyệt đại bộ phận trong căn cứ đều tin rằng: dị năng hệ phong, đặc biệt là sau khi thăng cấp cũng rất cường đại, không thể so với các dị năng phổ thông khác được.
Hạ Tử Trọng hình như đã nghe nói qua, dị năng giả phong hệ một khi lên cấp 2 có thể phát ra ‘Đao gió’, mà anh trước khi chết… Giống như đã làm được rồi thì phải?
Đứng trong sân, nỗ lực ngưng tụ lại sức mạnh của mình, Hạ Tử Trọng cảm thấy được trong thân thể có một loại năng lượng, sau đó ngưng tụ ra bên ngoài cơn lốc trong suốt màu xanh nhạt, gần như đem cả người anh bao bọc. Lại nhìn  cái ghế tựa được anh để cách đó không xa, bắt đầu phát ra từng đao gió nhỏ thẳng tiến đến đó, bên tai lập tức nghe thấy thanh âm “Vèo vèo” kinh tủng, đem cái ghế kia cắt sâu vô số  vết thương lớn nhỏ không đều.
“… Cấp 2 sao?” Hạ Tử Trọng kinh ngạc khiêu cao lông mày, anh không nghĩ tới, vừa mới kích phát dị năng dĩ nhiên đã đạt đến cấp 2?!
Anh bị nóng sốt giằng co cả nửa năm trời… Mặc dù kiếp này nhờ nước giếng mà rút ngắn không ít, nhưng so với người bình thường thời kì phát sốt vẫn dài hơn rất nhiều, lẽ nào đây chính là nguyên nhân dị năng có thể đạt đến cấp 2?
Chính xác là như vậy rồi! Nếu thời gian phát sốt càng lâu thì cấp bậc dị năng sau khi thức tỉnh lại càng cao, điều này có thể giải thích tại sao có người dưới tình huống chưa phát hiện công dụng của tinh hạch lại có thể đem dị năng nâng lên tới cấp 2!
Hạ Tử Trọng hơi thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu kiểm tra một cái dị năng khác của mình —— Dị năng hệ kim.
Loại dị năng này kiếp trước anh chưa từng nghe nói tới, âu cũng bình thường, kiếp trước vừa bắt đầu anh vẫn luôn vùi ở một vùng nhỏ nơi TP.F, sau đó mới đến căn cứ tại TP.A, lúc đầu sống ở tầng chót khổ lao, về sau mới gia nhập vào Bá Chủ không lâu, đã bị bán đi, rồi bị truy nã, kiến thức tự nhiên không thể cao được.
Dị năng hệ kim, giống như bản chất của nó —— không gì không xuyên thủng.
Hạ Tử Trọng có thể để năng lượng bám vào một bộ phận nào đó trên thân thể, đồng dạng, bởi vì cấp 2, nên có thể đem năng lượng bám vào binh khí trong tay, nếu như đây là tiểu thuyết võ hiệp thì nó khá giống nội lực, dù cho lấy một cành cây cũng có thể đùa giỡn ra phong phạm đại hiệp.
Đáng tiếc chính là, tuy cũng có thể đem dị năng bao quanh một hòn đá nhỏ, nhưng khi ném nó ra xa thì chỉ có thể bay cách anh khoảng 5m, sau đó dị năng phía trên sẽ triệt để tiêu tan hết.
Càng đừng nói đem hai loại dị năng này kết hợp lại ——Lúc trước, Hạ Tử Trọng từng tưởng tượng qua, nếu như để năng lượng hệ kim bao quanh đao gió… Lực công kích không phải quá tuyệt rồi sao!
Thật tiếc nuối a, trình độ hiện tại của anh hình như còn lâu lắm mới đạt đến cái loại tuyệt kĩ đó đi!
“Cơm chín rồi!”
Nghe đến âm thanh trong nhà truyền ra, Hạ Tử Trọng cơ hồ đã đem dị năng tiêu hao gần hết không khỏi mỉm cười, có người nghĩ đến mình, thật tốt.
Phương Hách nấu ra một đống cháo: cháo gà đậu xanh, cháo bí đỏ, cháo bát bảo, cháo nấm, cháo hải sản, cháo trứng muối thịt nạc, cháo đậu đỏ, cháo cá, cháo ngô thịt gà, cháo mặn…
Chỉ cần cậu có thể nghĩ ra hoặc ít nhất có tài liệu trong nhà, cậu toàn bộ đều nấu ra!
Phải biết, lúc hai người ở ven đường thu thập vật tư, đã thu gom rất nhiều loại nồi, đặc biệt là loại nồi chuyên dùng để nấu canh, bọn họ đã góp nhặt một đống lớn luôn! Vào lúc này toàn bộ đều được vận dụng để nấu cùng chứa cháo.
Ấn theo lời Phương Hách giải thích, món chính bọn họ để ăn đã có, hơn nữa chủng loại còn rất nhiều và đầy đủ, phải rất lâu mới hết. Ngược lại các loại cháo, canh súp, hoàn toàn không có, hôm nay vào lúc sáng sớm cậu tranh thủ nấu các loại cháo, đợi đến buổi chiều, khi chạng vạng tối, liền nấu vài loại canh cho vào thùng để cất trữ…
Hai ngày nay hai người tạm thời không có chuyện gì làm, cũng không có việc phải đi xa, nếu cậu nguyện ý làm, Hạ Tử Trọng cũng sẽ chuẩn bị cùng cậu chậm rãi nấu các thứ.
Sau khi ăn xong điểm tâm, hai người rời khỏi không gian, tình huống phía ngoài ở khu vực trong này cùng hai ngày trước không có gì mới, nhưng có thể nhìn ra khu vực này hình như có nhiều xe cộ lui tới hơn.
Đã kiểm tra các thiết bị theo dõi, xác nhận sáng sớm nay cũng không có người đến, Hạ Tử Trọng cùng Phương Hách quyết định lần thứ hai ra ngoài, đi xung quanh căn cứ tạm thời này để thăm dò tình huống.
Hai người lái xe ra ngoài, phát hiện người ra ngoài mạo hiểm vào sáng hôm nay nhiều hơn không ít, rất nhiều người đều hoạt động tại các quầy hàng bị quân đội lơ là gần khu vực khách sạn lân cận, hi vọng có thể tìm được chút đồ ăn về nhà, còn có một số ít người thì lại đưa mắt đặt ở các tiệm vàng cùng vài cửa hàng xa xỉ phẩm. Đáng tiếc nuối chính là, những người này đã tới chậm, hôm qua hai người Hạ Tử Trọng đã đến mấy nơi đó thăm dò rồi.
Nghe cách đó không xa ở một cửa hàng trang sức có mấy người ồn ào la mắng, Phương Hách nhẫn cười không nhìn tới bọn người đó, cửa hàng kia ngày hôm qua cũng đã bị hai người ‘ghé thăm’ qua rồi.
Xe mở cửa ở một số khu vực đặc thù sẽ bị người của quân đội ngăn lại, tỷ như trường học đang làm trụ sở tạm thời của quân bộ, tại các khu vực lân cận bệnh viện đang thanh lý tang thi, hoặc công trường nơi đốt tang thi.
Hai người Hạ Tử Trọng trước mắt muốn đến chính là chỗ công trường kia, dù sao, nơi đó cũng dùng để đốt cơ hồ toàn bộ tang thi tại các khu vực xung quanh căn cứ an toàn này!
Không biết làm sao, khi hai người đến không những có khói bốc lên nghi ngút, mà càng có nhiều vô số xe cộ luân phiên ra vào, vận chuyển xác tang thi, cửa thì lại có binh lính cầm súng cảnh giới —— trước mắt nguồn gốc, nguyên lý truyền nhiễm, nguyên nhân phát tán bệnh độc còn không rõ ràng lắm, như loại khu vực cực độ nguy hiểm này tự nhiên không cho phép người ngoài tùy ý đi lại.
Trước mắt căn cứ tạm thời này chỉ cho phép vào, không cho phép ra, cho dù người xin tiến vào, cũng phải trải qua 24h đo lường cùng cách li, xác định không có biến thành tang thi mới được phép tiến vào.
Bởi vậy, người bên trong khu an toàn lâm thời tuy rằng có thể hành động tự do, nhưng lại không có cách nào ra khu vực bên ngoài để tìm kiếm vật tư.
Hạ Tử Trọng lái xe rời đi nơi đốt xác chạy về hướng khu biệt thự, trước mắt căn cứ quyểt định phạm vi hoạt động mặc dù không có lớn như trong ký ức của Hạ Tử Trọng, mà các nơi tương đối trọng yếu đều bị vây lại.
Vào lúc này, binh sĩ trong căn cứ một phần chính là đi thanh lý tang thi tại các hộ gia đình ở khu vực bên trong lưu lại, phần còn lại tập trung ở bệnh viện phụ cận —— nơi đó là khu trọng yếu, số lượng tang thi nhiều đến tê cả da đầu.
Cũng may, tại khu vực bệnh viện bị mấy chiếc xe tông đuôi nhau chắn ngang chặn lại nên tang thi bên trong khó có thể ra ngoài, phần lớn đều lưu lại trong bệnh viện.
Hai người sau khi xác nhận tình huống của ngoại giới, biết đến tạm thời không có cách nào tiếp cận nơi đốt thi thể, không thể làm gì khác hơn là tạm thời về đến nhà tiến vào phòng ngủ —— lại vào không gian.
Phương Hách tiếp tục ngâm mình trong nhà bếp, chế biến các loại đồ ăn. Hạ Tử Trọng lần thứ hai lấy ra xe đẩy ——sáng sớm lúc luyện công ở trong sân anh phát hiện, mấy giá leo hoa quả trong viện, cũng đã đến lúc nên thu hoạch rồi.
Lúc trước vì hàng hóa đầy đủ, sau khi làm tốt giàn nho trong sân, anh có trồng mỗi giống hai cây trong núi. Bây giờ, cả ngọn núi, hoa quả đều đã chín tới, ngoài ra anh còn trồng một vài loại nho chuyên dùng để nhưỡng rượu mà đại đa số đến tên gọi anh cũng chưa từng nghe lần nào.
Ngoại trừ nho, dưa gang Tân Cương, dưa gang thường, dưa leo, bầu cũng đã chín tới. Hạ Tử Trọng bắt thang, lần lượt đến từng giá leo chọn lựa những quả chín mà cắt xuống.  
Hai người ở trong không gian bận rộn hơn nửa ngày trời, cuối cùng Phương Hách cũng coi như đem toàn bộ thức ăn mà trước mắt cậu có thể nghĩ tới làm ra. Tuy rằng, tương lai có thể lấy các nguyên liệu từ trong không gian làm ra cùng một món ăn nhưng hương vị ngon hơn nhiều, để cho một người ‘tham ăn’ như Hạ Tử Trọng có thể thưởng thức nhiều loại mỹ vị khác, buổi chiều nay ngoại trừ canh Phương Hách còn đồng thời khai ba lò nướng để nướng bánh hoặc thịt…
Sau khi Hạ Tử Trọng thu hoạch  xong trai trái cùng hoa quả chín, im lặng phát hiện các kệ hàng hóa trong kho chứa ở lòng đất, lại thêm ra mấy loại bánh cùng thịt nướng, cùng với hamburger xúc xích thịt bò nướng mà anh muốn ăn.
Tốt thôi, dù sao cũng là do anh muốn ăn, ngược lại hiện tại hai người tài liệu gì cũng có, ngay cả các lọai dụng cụ như bếp nướng, lò vi sống, nồi, chảo….  đều có đủ nên muốn gì có đó hết.
Vì nướng dự trữ một vài loại bánh, Phương Hách vui vẻ quyết định bữa tối sẽ ăn đồ nướng.
Hai người đem dụng cụ cùng nguyên liệu chuyển tới bên giàn nho trong sân, dùng các que trúc lấy từ trúc trong không gian xiên qua các loại rau củ, cộng thêm các loại thịt, đậu chế phẩm, Phương Hách tỉ mỉ xoay trở cùng quét các lọai gia vị lên phía trên, vừa ăn vừa uống cùng bia… Những ngày tháng này tuyệt đối sẽ làm cho người bên ngoài vẫn còn trong tình trạng nước sôi lửa bỏng hận chết họ rồi.
——————————————
“Đến nữa rồi, lại một con tang thi biến dị nữa!”
“Mọi người cố gắng chịu đựng! Súng phun lửa… Lưu đạn đâu? !”
“Á…!”
“Lao ra ngoài! Lao ra ngoài rồi!”
Bệnh viện phụ cận, hiện đang triển khai một chiến dịch hết sứ gian nan, tang thi sơ cấp nguyên bản đối phó không quá khó khăn, chúng nó ngoại trừ khí lực lớn một chút, sẽ không biết mệt mỏi, răng cùng móng tay trở nên đặc biệt sắc bén thì không uy hiếp quá nhiều.
Cho dù là người bình thường, sau khi quen thuộc hành động của bọn nó cũng có thể đơn độc đối phó với tang thi phổ thông.
Ngay khi quân đội lại đây thanh trừ, như tình huống ở bệnh viện chẳng hạn, hoàn toàn có thể là đóng cửa đánh chó.
Bất quá, bởi vì bên trong bệnh viện có một lượng lớn dụng cụ chữa bệnh, dược phẩm máy móc, cho nên phía trên quyết định tốt nhất là đem tang thi dẫn ra ngoài, rồi tiến hành tiêu diệt tại sân bệnh viện. Vì vậy, bộ đội quyết định lợi dụng đặc tính mẫn cảm với âm thanh của tang thi mà dẫn chúng nó ra, sau đó từng bước tiêu diệt.
Cứ nghĩ kế hoạch đẽ thiết trí chu toàn, lúc vừa bắt đầu cũng tiến hành rất thuận lợi, nhưng không bao lâu, một con tang thi biến dị đột nhiên vọt vào đoàn người, trong nháy mắt tạo thành một trận hỗn loạn.
Tang thi sau khi trải qua giai đoạn sơ kỳ cứng ngắc, bây giờ đã kinh biến đến mức động tác linh hoạt. Bọn họ hành động càng cấp tốc, khí lực cùng lực bộc phát cũng khuếch đại hơn. Có thể nói cho dù tang thi động tác có linh hoạt hơn trước, nếu như chỉ có một con, thì cũng không tạo thành ảnh hưởng gì đối với lần hành động này. Mà tình huống bất ngờ chính là —— liên tục có đến hai con tang thi động tác cực kỳ linh hoạt trước sau nhảy vào đoàn người, dẫn đến đội hình xạ kích sắp xếp trước đó bị rối loạn, ba mươi, bốn mươi bị sĩ bởi vậy bị thương, thậm chí là chết!
Chú thích:
Cháo gà đậu xanh 
Cháo bí đỏ
Cháo bát bảo
Cháo nấm
Cháo hải sản
Cháo trứng muối thịt nạc 
Cháo đậu đỏ
Cháo cá 
Cháo ngô thịt gà
Cháo mặn
Súng phun lửa 
Lưu đạn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét