7.27.2016

MTTSCTQVH_Chương 27

Chương 27: Song hệ dị năng

gio1
“Dậy rồi sao?”
……

Sáng sớm, hai người ăn điểm tâm trên giường, bữa sáng là bánh bao mà Phương Hách đã hấp trước đó, banh bao này nhân thập cẩm, chủ yếu là các loại rau dưa như cà chua, cà rốt, bắp cải, hành hẹ… cùng với thịt băm nhuyễn, xúc xích phối trộn với nhau. Hương vị thơm nồng tươi ngọt…
Lúc này cầm trên tay, vẫn còn nóng hổi!!!
Ngoại trừ bánh bao, hai người còn uống thêm một ly sữa tươi, mấy con bê trong không gian chưa lớn hẳn cho nên sữa này là sữa tươi đóng hộp lấy từ bên ngoài.
Phương Hách gật gật đầu không lên tiếng, trên mặt vẫn còn nét ửng hồng chưa tan hết, một lát sau mới thấp giọng hỏi:
“Chúng ta hôm nay đi đến mấy cửa hàng ngọc khí sao?”
Hạ Tử Trọng gật đầu nói:
“Đi cửa hàng ngọc trước, sau đó xem tình huống… mà tìm nơi bọn họ đốt thi thể tang thi.”
Thật ra, địa điểm cụ thể thì Hạ Tử Trọng có biết, nhưng anh không chắc họ vẫn quyết định dùng chỗ đó không, nên đi kiểm tra cho chắc.
“Nơi đốt tang thi?”
Phương Hách sửng sốt một chút, sau đó hai mắt lập tức sáng ngời,
“Ý anh là…”
Hạ Tử Trọng cười, lấy nước giếng đưa cho cậu, rồi nói:
“Loại tinh hạch này rất cứng, nói không chừng đốt không cháy nổi đâu?”
Anh có thể xác định, dùng cho dị năng giả hệ hỏa cũng không thể đốt cháy được, cho nên phải đi qua xem tình huống mới được.
Tối hôm qua do làm quá kịch liệt cho nên cổ họng của Phương Hách đã bị khàn, uống chút nước giếng mới có thể tốt lên được.
Hai người ăn điểm thăm xong thì xuống lầu, trực tiếp từ cửa hông đi vào gara xe.
Tuy rằng quân đội đã cho phép bắt đầu từ hôm nay có thể tự do hoạt động, nhưng tuyệt đại đa số người dân vẫn không muốn ra ngoài, phần lớn người ra ngoài hôm nay đều là vì trong nhà đã hết lương thực. Hình như không có người trong các khu biệt thự —— lúc bọn họ đi theo phía sau bộ đội, cũng đã góp nhặt được không ít thứ rồi!
Mấy siêu thị lớn đều bị quân đội khống chế, một vài cửa hàng tạp hóa lớn cùng với mấy kho lúa cũng như thế, bởi vậy đối với vấn đề lương thực, quân đội cũng không để ý quá mức, vẫn cho phép cư dân tạm trú nơi đây được quyền đi sưu tập vật tư rải rác xung quanh.
Hai người Hạ Tử Trọng đi ra tương đối sớm, khu biệt thự nhận được tin cho phép đầu tiên, cho nên, lúc anh lái xe ra cửa, trên đường gần như không thấy chiếc xe riêng nào.
Hai người lái xe chạy thẳng đến cửa hàng châu báo, lặng lẽ nhảy qua cửa sổ hỏng bên hông mà vào, đem đồ vật bên trong quét sạch.
Sau đó quay trở lại xe, Phương Hách vừa lái xe vừa nhìn Hạ Tử Trọng.
“Cùng tinh hạch giống nhau!”
Ngọc khí cùng châu báu bỏ vào trong không gian, quả nhiên, trong nháy mắt hóa thành từng dãy ánh sáng, một phần phiêu về phía giếng nước, một phần chậm rãi hòa tan vào không gian.
Phương Hách khẽ cong khóe miệng, lái xe rẽ vào một cửa hàng ngọc khí khác.
“Như vậy so với đánh tang thi còn nhẹ nhàng hơn!”
Thu thập ngọc thạch, bảo thạch so với đánh tang thi an toàn hơn nhiều, hơn nữa số lượng không cần như đánh tang thi từng cái từng cái chậm rãi thu nhặt.
Hai người lái xe đi một vòng quanh khu này, đem mấy cửa hàng ngọc quét sạch hết. Thậm chí khi đi qua cửa hàng đồ cổ nào đó cũng không tha.
Nhưng rất tiếc, những thứ đó bỏ vào lại không có chút phản ứng nào, có thể năng lượng này không gian không hấp thu hoặc có thể đó là đồ giả.
Còn về phần vật tư, hai người cũng không định thu thập nữa, hôm đi qua công ty ga cùng xưởng than đá, đã thu thập rất nhiều đồ, hiện đang chất đống trong không gian, hơn nữa, hai người đã càn quét mấy cái siêu thi lớn cùng chợ rau, kho trong không gian chỉ còn trống không đến 40% nữa kìa.
Hạ Tử Trọng nhất định phải để lại chỗ trống cho nông sản thu được từ không gian sau này, đồng thời còn phải giữ lại vài chỗ để tương lai có thể thu thêm mấy thứ cần thiết khác.
Khi xe chạy ra khỏi khu này, đã có thể nhìn thấy một mảnh tường vây chạy dọc theo con sông bao quanh khu an toàn, tường vây tạm thời được kéo bằng lưới có gài điện.
Chờ hai người lái xe trở về biệt thự, phát hiện nơi cổng đã có hai binh lính đeo súng trực. Sau khi kiểm tra xong giấy chứng minh thân phận tạm thời, họ mới mở cổng cho xe chạy qua.
Phương Hách khẽ le lưỡi:
“Nếu không có cái chứng minh này, ngay cả nhà mình cũng không về được sao?”
Hạ Tử Trọng cười cười:
“Khu biệt thự này có hệ thống kiểm chứng bằng vân tay nên không sao, nhưng mấy khu phía ngoài thì không nói được.”
Cho nên nói, ‘tiên cơ rất trọng yếu.
Các cửa hàng châu báu phụ cận đã bị hai người gom sạch, phỏng chừng một thời gian ngắn sẽ không thể thu thập thêm được gì, hai người sau khi đi lên phòng ngủ liền tiến vào không gian, tiếp tục chỉnh lí vật tư, trồng trọt cùng thu hoạch.
Trong không gian có không ít rau dưa, hoa quả đều đã chín, hai người đẩy xe, sọt, rổ một đường thu hoạch —— khi đi qua các siêu thị bên đường, lúc đó thuận tay thu rất nhiều giỏ mua sắm, bây giờ có thể tận dụng rồi.
Sau khi thu hoạch xong, Hạ Tử Trọng thường giữ lại một chút làm giống, sau đó lấy ra các hạt giống dược thảo, chuẩn bị thêm các bảng tên để đánh dấu rồi mới bắt đầu gieo. Các loại dược liệu được gieo trồng như rễ bản lam, hoa kim ngân, hà thủ ô, nhân sâm, bồ công anh… Kỳ thực, nhiều hoa cỏ dại cũng có thể dùng làm thuốc, tuy Hạ Tử Trọng không biết rõ, nhưng may mắn là anh đã đặt mua tất cả, giờ chỉ cần từ từ mà lấy ra dùng thôi.
Cầm hạt giống còn dư quay về, nhìn thấy Phương Hách đang cầm cái gì đó hào hứng chạy lại đây:
“Học trưởng! Học trưởng! Anh xem, gà chúng ta nuôi đẻ trứng rồi nè!”
Trong không gian, nhóm gà vịt con mua về đoạn thời gian trước, được nuôi đầy đủ dinh dưỡng, môi trường sống lại tốt nên tốc độ sinh trưởng nhanh hơn rất nhiều.
“Hử? Bắt đầu đẻ trứng rồi sao?”
Hạ Tử Trọng cũng thật cao hứng, vôi vã đến gần, quả nhiên thấy trong tay Phương Hách đang cầm hai quả trứng màu vàng đất.
Anh bèn đưa tay xác nhận một chút, trong hai quả có một quả đã được thụ tinh, quả kia thì không.
Lưu lại quả trứng không thụ tinh kia, hai người tính chuẩn bị dựng một chuồng riêng cho bọn gà vịt này, nếu không trứng sẽ bị gia súc lớn giẫm hỏng mất.
Chỉ là muốn xây như thế nào? Dùng vật liệu gì? Hay là đi ra ngoài thu thập cho xong? Còn phải bàn bạc kĩ lại mới được.
Hai người tiếp tục đem dược thảo gieo trồng cho xong, ở mỗi mãnh dược thảo nhỏ đóng xuống một bản tên đển phân biệt, lại đi đến bãi chăn nuôi nhìn một chút, nếu gặp trứng gà vịt thì xác nhận xem chúng có thụ tinh không.
Đi xung quanh một vòng, hai người thu được 4 trứng gà, 2 trứng vịt, 3 trứng ngỗng, 5 trứng bồ câu cùng 4 viên trứng cút. Làm cho hai người đau đầu là —— “Chúng nó muốn sinh chỗ nào liền sinh chỗ đó… không thèm nhìn hoàn cảnh gì ráo…”
Dọc theo đường đi, hai người suýt nữa đạp hỏng không ít trứng.
“Chúng ta như vầy rất giống đi tầm bảo nha, sau này mỗi sáng đều đi một vòng.” Phương Hách cười híp mắt nói.
“Em không làm điểm tâm sáng? Có thời gian đi kiếm trứng gà hử?”
Hạ Tử Trọng gõ đầu cậu một cái nói:
“Để anh đi, coi như tập thể dục luôn.”
Cho dù là làm việc nhà cũng không thể để một mình cậu làm hết được, cậu ấy cứ đảm đang hiền lành như thế sẽ làm anh lười mất.
Hai người nhàn tản đi dạo xung quanh, đến chạng vạng tối Hạ Tử Trọng mới ra khỏi không gian, xác nhận tình huống bên ngoài, lại đến xem các đoạn video trong thiết bị giám sát, sau khi kiểm tra một thứ đều ổn, không có ai khả nghi đến gần biệt thự, anh liền vào phòng ngủ để tiến vào không gian lần nữa.
Vào đêm, nhịn không được ‘m thc’ ở bên, Hạ đồng học rất không có tiền đồ lần thứ hai bị người dụ dỗ phạm tội, ‘ăn’ đến bất diệt nhạc hồ. 
Cánh tay còn treo ở trên cổ Hạ Tử Trọng, Phương Hách bị chơi đùa cả người nổi lên phấn hồng quyến rũ, buồn ngủ ngáp một cái.
“Nước… hình như ngọt hơn thì phải…” Uống một hớp nước giếng, thấm giọng cộng thêm khôi phục thể lực, có chút tinh thần Phương Hách phát biểu bình luận.
Hạ Tử Trọng cũng uống một hớp, gật đầu nói:
“Có lẽ là do tác dụng của việc hấp thụ mấy thứ ngọc thạch châu báu kia đi?”
“Theo đà này, chẳng lẽ nước giếng sẽ ngọt như mật luôn sao?” Phương Hách nhịn không được bật cười, nghĩ đến sự biến hóa của nước giếng trong không gian, quả thật cũng có thể như thế lắm chứ.
“Muốn ăn mật.” Hạ Tử Trọng cười hôn hôn trán của cậu, “Phỏng chừng bây giờ mấy thùng mật trong rừng đã đầy rồi, mai anh đi lấy một chút cho em.”
Ong mật trong không gian được anh nuôi nếu thùng đầy mật sẽ đình công nghỉ ngơi, cho nên hai người Hạ Tử Trọng cần phải ra tay xúc tác một ít ngoại lực cho chúng nó.
“Vậy cần phải mặc đồ phòng hộ, không thể để bị thương đó” Lấy mật ong là việc cần kỹ thuật, vạn nhất sơ sót một cái sẽ bị đốt.
“Ừ, may là lúc đó một hơi mua ba bộ.” Hạ Tử Trọng lúc đó chỉ đề phòng hư hỏng nên mua nhiều, hiện tại vừa vặn có thể cho hai người dùng.
“Nhanh ngủ đi, sắp đến 12h rồi!” Phương Hách tắt đèn giường —— trong không gian không có ban đêm, lúc hai người muốn nghỉ ngơi, chỉ cần đem rèm cửa sổ kéo xuống là được, rèm này khá dày, một khi hạ xuống sẽ che hết ánh sáng bên ngoài.
Hạ Tử Trọng cũng chui vào chăn, thuận lợi lấy di động xem thời gian, nhìn thấy thời gian hiện lên phía trên nhất thời sửng sốt.
“A Hác.”
“Dạ?”
“Em xem điện thoại mình coi mấy giờ rồi?”
“Anh chờ chút, để em xem… đúng 0 giờ… 0 giờ? !”
Rõ ràng đã đến 12 giờ đem, Hạ Tử Trọng lại không có cảm giác đang phát sốt? Điều này nói rõ cái gì? Chẳng lẽ là… anh đã hoàn toàn khỏi rồi? !
Hai người lần thứ hai ngồi dậy mở đèn đầu giường, Hạ Tử Trọng cúi đầu nhìn về phía tay mình, trong lòng không khỏi có chút thấp thỏm.
Kiếp trước, anh bị sốt đến gần nửa năm, còn kiếp này… hình như chỉ mới sốt có nửa tháng đi?
Nhớ tới kiếp trước một khắc sắp chết kia đã kích thích ra dị năng, Hạ Tử Trọng chậm rãi nhắm mắt lại.
Một vòng xoáy màu xanh, lấy Hạ Tử Trọng làm trung tâm, cực tốc mà xoay tròn, vật phẩm xung quanh đều rung nhẹ, gió thổi đến làm tóc Phương Hách nhẹ nhàng lay động, cậu kinh ngạc trợn mắt lên.
Dị năng cũng không duy trì quá dài, khi Hạ Tử Trọng mở mắt ra, trong nháy mắt gió đã hướng bốn phương tám hướng khuếch tán mà đi, nhưng lại ôn nhu vô hại.
“Là gió, dị năng hệ ‘phong’ đó!” Phương Hách kinh ngạc không ngậm miệng được, cậu tuy rằng cũng có dị năng, nhưng vô hại, hoàn toàn không có tính công kích, hơn nữa cũng không có như Hạ Tử Trọng khoa trương diễn xuất hiệu quả như thế.
Quả nhiên là phong hệ, bất quá…
Nhớ tới chính mình trước khi chết trên người xuất hiện màu vàng nhạt, Hạ Tử Trọng cúi đầu nhìn xuống hai tay… Hào quang màu vàng tái hiện! Phảng phất độ ở trên cánh tay một tầng màu vàng trong suốt tựa như đang đeo găng tay!
Hạ Tử Trọng nhấc lên hai tay nghi hoặc mà nhìn, màu vàng… Anh biết đến hệ ‘thổ’ là ánh sáng màu vàng đất, nhưng màu vàng này thì không giống?
“Hệ ‘kim’ sao?” Phương Hách tò mò ở một bên nghiêng đầu nhìn.
Hệ ‘kim’? Hạ Tử Trọng sửng sốt một chút, đời trước anh nghe nói qua hệ kim có thể thao túng các nguyên tố kim loại, nhưng dị năng đó khi sử dụng có màu xám đen…
Co ra duỗi lại bàn tay, Hạ Tử Trọng giơ tay cầm lên cây chổi ở đầu giường, ‘răng rắc’ một tiếng…
“Hình như thật sự là hệ ‘kim’…” Hạ Tử Trọng một đầu hắc tuyến mà nhìn cây chổi bị chính mình ‘Không cẩn thận’ bóp nát, có chút chột dạ. Cái hệ ‘kim’ này sao có chút giống lực lượng hình vậy? Nếu không phải lực lượng hình hiệu quả sử dụng kém cái này quá nhiều, anh sẽ sai lầm coi mình là dị năng hệ lực lượng mất.
“Song hệ dị năng?! Học trưởng, anh thật lợi hại!” Phương Hách mắt long lanh nhìn về phía Hạ Tử Trọng,
“Hai cái dị năng này nếu phối hợp không biết có bao nhiêu lợi hại đâu!”
Hai người chúng ta đến cùng ai mới trọng sinh vậy? Hạ Tử Trọng thu hồi ‘Hộ thể thần công’ lại, gõ lên đầu cậu một cái, thuận lợi đem ai kia kéo vào ổ chăn —— đắp chăn bông tinh khiết ngủ.
Chú thích:
Rễ bản lam

Hoa kim ngân

Hà thủ ô

Nhân sâm

Bồ công anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét