8.21.2016

MTTSCTQVH: Chương 44

Chương 44: Tang thi cấp 2?

tinhthe
Xung quanh xưởng giấy vệ sinh này có khá nhiều nhà máy nhỏ.  

Hai người Hạ Tử Trọng lái xe dạo qua một vòng, vận khí không tệ a, tìm được một nơi sản xuất tăm trúc, đũa dùng một lần, tăm nhỏ.
Mặc kệ mấy thứ này chất lượng như thế nào, hai người cứ lấy hết toàn bộ thiết bị sản xuất, chỉ cần là nguyện liện khô ráo họ đều thu hết tỷ như — Trúc tử, đầu gỗ. Chỉ cần cho nguyên liệu vào máy, đầu kia sẽ nhận được thành phẩm.
Thứ này đối với Hạ Tử Trọng mà nói rất hữu dụng, anh ngại tăm quá nhỏ, mãnh không thể gây ảnh hưởng lớn đối với tang thi, cho nên dứt khoát thiết đặt lại hệ thống máy móc, chuẩn bị dùng máy móc làm tăm tạo ra một đống ‘Ám khí’ từ trúc, rồi thu vào để một nơi thuận tay lấy ra phóng.
Tăm thường tất nhiên cũng không lãng phí, nếu gặp cướp chặn đường có thể lấy ra dọa thiên hạ, mấy thứ này xem như là đồ chuyện dụng dành cho bọn cướp luôn.
Hai người giống như thổ phỉ vào thôn, chỗ họ đi qua, gần như chẳng còn vật gì.
Đời thường có câu: ‘Đi đêm nhiều có ngày gặp ma.’, đối diện họ là hai con tang thi toàn thân đen thui, gần như không thể nhìn ra bộ dáng ban đầu của nó nữa rồi, tay chân linh hoạt, nhanh gấp mấy lần bình thường, Hạ Tử Trọng yên lặng nuốt nuốt  nước miếng.
“Cẩn thận, là tang thi biến dị.”
Tang thi biến dị, giai đoạn hậu kỳ còn có một cái tên mới đó là — Tang thi cấp 2.
Hạ Tử Trọng chưa từng nghĩ đến chỉ 1 tháng sau mạt thế, anh vậy mà may mắn đến mức hạnh ngộ được loại tang thi này. Ít nhất đời trước, sau mạt thế cả 2 tháng anh chỉ mới nghe danh thôi …… Được rồi, lời đồn có thể sai sót, ai biểu ngay từ đầu anh chỉ làm ổ ở nhà tại TP.F  làm chi?
Hơn nữa không phải ai gặp qua tang thi cấp 2 mà còn mạng để quay về kể lại nha, mọi người nghe tin chậm cũng bình thường thôi.
Hôm nay chuyện ‘bình thường’ này lại may mắn rơi lên đầu Hạ Tử Trọng cùng Phương Hách đây nè, tuyệt đối là ông trời thấy bon họ thu đồ càn rỡ như thế nên chướng mắt rồi, lúc này mới cố ý cho bọn họ chút đĩnh phiền toái.
Phương Hách nhẹ nhàng gật đầu, trong tay cầm một ống mảnh dài, một đầu mài nhọn bằng sắt, một đầu có đồ bọc lại thành tay cầm, bộ hình dáng có chút giống cây chọc lửa trong lò than được cải tạo qua — chính xác, thứ này là  cặp gắp than đã qua cải tiến. Về phần que bới than? Thứ đó nếu dùng không quá thoải mái.
Buổi tối mỗi ngày, hai người đều về không gian nghỉ ngơi cộng thêm song tu nhằm tăng mạnh thực lực, sáng hôm sau thì ra sân sau Tiểu Trúc lâu chăm chỉ nghiên cứu, luyện tập ‘Công phu’ trong sách cổ, hai người chọn hai bộ không giống nhau, Phương Hách chọn quyển có thể phối hợp với dị năng tốc độ của cậu, để bước đi có thể nhẹ nhàng, sử dụng vũ khí là một thanh kiếm mỏng, khi xuất chiêu rất quỷ dị, độ chính xác cao, nhất kích tất trúng, vừa lúc thích hợp với Phương Hách.
Trái ngược với Phương Hách, Hạ Tử Trọng thích hợp dùng đao, cần phải luyện tập cường độ xuất chiêu, tốc độ, góc độ bổ, chém, phối hợp với dùng Phong hệ, Kim hệ gia tăng phụ trợ thích hợp.
Tiếc nuối nhất của hai người chính là đến nay vẫn chưa tìm được vũ khí thích hợp, đành phải tìm vật liệu chế ra một loại tương tự để thay thế. Phương Hách chỉ có thể dùng đồ bới lửa được cải tạo làm vũ khí, còn Hạ Tử Trọng vẫn dùng ống tuýp như trước.
Phương Hách đã sớm buông Bạch Cầu ra, hiện nó đang trôi nổi lơ lửng sau hai người — không sai, tên nhóc này tồn tại là một nhân chứng phản nhân loại, phản khoa học, phản trọng lực, phản quy luật tự nhiên, một cục to đùng như thế mà vẫn lơ lững giữa không trung! Hoàn toàn trái quy lực tự nhiên, không hợp lẽ thường.
“Gặp tình huống bất ngờ thì trốn vào không gian.” Hạ Tử Trọng trầm giọng nhắc nhở, hai ngày họ đã lấy không ít tinh hạch của tang thi cấp 1, tinh hạch đều bị không gian hấp thu (Bạch Cầu đối với tinh hạch cấp 1 không chút hứng thú), loại tang thi cấp 2 này là lần đầu họ gặp, càng chán ghét chính là — hai con tang thi trước mặt này lại thuộc hệ tốc độ! Đối phó rất phiền toái, anh có chút không nắm chắc.
Phương Hách nghiêm túc gật đầu:
“Em đánh con bên phải, anh bên trái?”
Hai người vừa xác định mục tiêu của mình, đối phương đã nhào đến công kích họ! Tang thi cấp 2, tứ chi đặt trên mặt đất nhanh chóng chuyển động, động tác thế nhưng so với khi dùng 2 chân nhanh hơn mấy lần!
May mắn, bản thân Phương Hách cũng thuộc hệ tốc độ, mà Hạ Tử Trọng cũng sớm quen thuộc đem Phong hệ dị năng gia tốc xuống chân, bắt đầu phương thức chiến đấu, cả hai đều có thể đuổi kịp động tác của chúng nó.
Tốc độ của 2 thân ảnh màu đen đó nhanh đến kinh người, không ngừng di động xung quanh mục tiêu để nhân cơ hội công kích con mồi. Đây là phương thức chiến đấu của chúng nó từ lúc thăng lên cấp 2 đã vận dụng, bất cứ thứ gì cũng không thoát khỏi!
Dù mục tiêu lái xe trốn thoát, lấy tốc độ siêu việt hơn loại phổ thông, bất kể bao xa, bao lâu cũng sẽ đuổi theo, một khi xe gặp sự cố chúng nó liền biết cơ hội đã đến mà nhào lên!
Chân bước như bay, làm bọn nó có chút nghi hoặc chính là — mục tiêu lần này có thể bắt kịp tốc độ với nó sao??
Sao bắt kịp thế? A! Bỏ qua chuyện đó đi, chỉ cần bắt được bọn họ, cào họ bị thương, loại thức ăn yếu đuối này sẽ sợ hãi kêu to, mãi đến khi mất máu quá nhiều mà động tác trở nên chậm chạp lại, cuối cùng vẫn là chết trong miệng chúng nó thôi, không thì thành đồng loại ấy mà.
“Xuy” một tiếng, tang thi vừa mới vươn ra lợi trảo đột nhiên rụt tay về, nó vốn muốn bắt cái nhân loại kia, nhưng lại bị thứ đồ đen đen trong tay hắn đâm thủng một lỗ rồi.
Tuy nó không thể cảm giác được đau đớn, nhưng thân thể bị hao tổn quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến động tác chúng nó, bởi vậy, đám tang thi lên tới cấp 2 đều sẽ tận lực chú ý giảm bớt số lần thụ thương, miễn cho ảnh hưởng hành động sau này.
Mấy tiếng “Xuy xuy xuy” liên tiếp, Phương Hách tìm được qui luật di chuyển của nó, nhanh chóng triển khai công kích, nhưng con tang thi trước mắt động tác thật sự quá nhanh! Cậu làm cách nào cũng không thể đâm trúng đầu nó, chỉ có thể làm bị thương vài ba lỗ trên tay chân hoặc người nó,  khắp nơi đều chảy ra chất lỏng ghê tởm kia!
Hạ Tử Trọng biết đối thủ của anh tốc độ rất nhanh, tuy anh đã dùng Phong hệ gia tăng tốc độ để vượt qua mặt con này, nhưng Phong hệ cùng hệ tốc độ chân chính vẫn có chênh lệch, cùng là cấp 2, thời gian để anh cùng Phương Hách có thể kiên trì tăng tốc lại không giống nhau. Bởi vậy, anh dứt khoát đứng một chỗ phòng bị đợi nó công kích, chỉ cần đứng im chú ý nó xoay tròn xung quanh anh là được.  
Bỗng nhiên! Một lợi trảo xé gió chộp đến, chính là lúc này!  
“Bang” một tiếng, so với thanh âm công kích của Phương Hách khủng bố hơn nhiều, sau tiếng đó, tay trái con tang thi đó đã vô lực rũ xuống, bị bẻ quấp ở một góc độ quỉ dị, trái với qui luật tự nhiên, nó cả kinh nhảy liên tiếp về phía sau.  
Tay trái trống rỗng của Hạ Tử Trọng đột nhiên xuất hiện một bó tăm trúc, chớp mắt bị bọc lên một tầng Kim sắc, phóng ra, bên dưới còn kèm theo một dòng ánh sáng xanh rực rỡ, bay thẳng về phía con tang thi đằng kia, sau đó xèo ra xung quanh vọt đến như chiêu Thiên nữ tán hoa.
Phương Hách bên kia đang liên tục đâm mấy lỗ lên đùi phải cùng đầu gối của tang thi, rốt cuộc thành công phế bỏ một chân nó!
Thương thế tang thi trong khoảng thời gian ngắn không thể chữa trị được, cuộc chiến song phương lập tức nghiêng về phía hai người Hạ Tử Trọng, hai người nhanh chóng chớp lấy thời cơ rượt theo giết chúng — tinh hạch cấp 2, thu vào không gian không biết mang đến thay đổi bất ngờ nào không đây?
Hai con đó tựa hồ cảm giác tình huống bất ổn, từ yết hầu phát ra mấy tiếng thét chói tay ngắn ngủi, bỗng nhiên quay đầu chạy đi. Nhưng thương thế chúng nó cũng không nhẹ, tốc độ lúc này thua xa hai người Hạ Tử Trọng, không qua bao lâu đã bị đuổi kịp!
Phương Hách nắm chắc thời cơ, cây bơi lửa trong tay đâm thẳng vào gáy nó — chỗ đó chính là vị trí của tinh hạch, một khi tinh hạch bị đánh lệch sang vị trí khác, tang thi sẽ nhanh chóng mất đi năng lực hành động, triệt để ‘chết’!
“Xuy xuy” hai tiếng, hai con tang thi sắp bị hai người đánh trúng đột nhiên tăng nhanh tốc độ, lập tức bay qua hướng khác!
Tang thi biết bay?!
Hai người đều sửng sốt, nhìn kỹ mới phát hiện — không biết lúc nào, bên hông hai con tang thi đó xuất hiện một “Dây thừng” cổ quái màu đen cuốn lấy chúng!
“Thực vật biến dị!” Hạ Tử Trọng kinh hãi, vội vàng dừng bước giơ tay ngăn cản Phương Hách đang tính đuổi qua.
“Thực vật biến dị?” Từ lúc mạt thế bùng nổ cho đến nay, tuy Phương Hách đã phát hiện thực vật héo rũ trên diện rộng, cũng có một ít loại sinh trưởng theo mùa bình thường, nhưng hai người chưa gặp qua loại Thực vật biến dị, tự nhiên không biết lúc này nó đã tồn tại.
Hạ Tử Trọng khẩn trương cảnh giác bốn phía, nhìn xung quanh một lượt, phát hiện một cây sinh trưởng trên đường khi nhìn theo hướng tang thi bay qua, cách hai người khá xa, mà nó đang quấn 2 con tang thi kia cuốn đi nên không để ý đến hai người, lúc này anh  mới thở dài nhẹ nhõm.
“Rút thôi, chúng ta không phải đối thủ của nó.” Mạt thế trung kì, Thực vật biến dị so với tang thi đáng sợ hơn rất nhiều, chúng nó không chỉ săn giết nhân loại, mà còn giết tang thi, Động vật biến dị, tang thi Động vật để làm chất dinh dưỡng cho mình. Hơn nữa vị trí tinh hạch của chúng nó được vùi dưới bùn sâu trong lòng đất, bình thường rất khó để tiếp cận hạch tâm của nó, như thế thì không thể giết nó tận góc được.
Cho dù là dị năng giả hệ Hỏa cường đại cũng chỉ có thể thiêu hủy một phần trên mặt đất của nó, đợi mọi người đào bùn đất để tiêu diệt tâm hạch, thì nó đã lặng lẽ chui lên từ bùn đất, tại nơi người khác không thấy lặng lẽ giăng ra một cái bẫy để kích sát.
Chúng nó là thợ săn kiên nhẫn nhất, khủng bố nhất ở giai đoạn mạt thế trung kỳ. Hạ Tử Trọng dám tìm tang thi, Động vật biến dị, các loại tang thi động vật để rèn luyện thân thủ cùng kỹ năng, tôi luyện giá trị vũ lực, nhưng sẽ không tùy tiện đụm chạm vào cái đám phiền phức Thực vật biến dị này.
“Ơ.” Phương Hách tuy cảm thấy khá kỳ quái, không hiểu vì sao Hạ Tử Trọng biết loại cây này không dễ chọc, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời anh, lui về sau.
Hai con tang thi kia bị gốc cây đó quấn nhấc lên cao, đang giãy dụa không ngừng giữa không trung, nhưng bất luận dùng cách gì cùng không thoát được. Cái cây đó duỗi ra hai cành ‘Sờ’ vào đầu tang thi, hai tiếng ‘Phốc xuy’ vừa vang lên chúng đã trở thành hai cái xác, hai viên tinh hạch to gấp đôi loại cấp 1 bị nhách cây móc ra, tinh hạch vừa lấy ra, hai con tang thi kia liền bất động.  
Hạ Tử Trọng khẽ nheo mắt, nếu không gian có thể hấp thu tinh hạch của tang thi sống, anh đã thu hai con đó vào rồi, thế nào lại để cái cây kia chiến lợi như thế! Là tinh hạch cấp 2 đó!!!
Bỗng nhiên “Vù” một tiếng, một thân ảnh trắng trắng tròn tròn, nho nhỏ như kiếm khí sắc bén lao nhanh ra khỏi vỏ, nhảy ‘Phốc’ một cái lên cành cây đang quấn một viên tinh hạch, sau đó khoảng hai ba giây, nó đã xông đến chỗ viên còn lại! Mà nơi nó rời đi, tinh hạch bị quấn trong nhánh cây hoàn toàn biến mất rồi!!!
Chú thích:
Cặp gắp than


gapThan1

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét