2.11.2017

Thay lòng đổi dạ [3]

.:Chương 3:.

Ông xã nhà tôi á, anh ấy lại thay lòng đổi dạ nữa rồi.

Lần này là thật đấy!
Anh ấy không phải thường xuyên (hai ba lần) lên mạng xem đồ dùng trẻ nhỏ mà còn xem sách giáo dục trẻ con hay sao?
Lần trước để anh ấy lừa mấy câu qua cửa. Lực chú ý của tôi đặt lên chỗ anh ấy là cô nhi cùng với tôi là con trai, không thể sinh bé con vì thế đã xem nhẹ sự thật anh thay lòng đổi dạ.
Dưới sự không nắm bắt được trọng điểm nhất thời của tôi, anh ấy dỗ tôi ăn xong cơm, tắm rửa, sau đó lại mơ mơ màng màng cùng anh ấy ái ái, rồi mệt muốn chết thiếp đi.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Ngày hôm sau tỉnh dậy tôi mới đấm ngực dậm chân, hối hận không thôi. Nhưng là điều này lại làm tôi càng thêm kiên định ý tưởng ông xã nhà tôi thay lòng đổi dạ.
Thì mấy người cứ nghĩ đi, trên TV đều diễn như vậy mà. Ông chồng xuất quỹ, thay lòng đổi dạ, vì thế mua này mua kia hòng lấy lòng vợ mình.
Thế này gọi là lấp liếm lừa dối đấy!
Ý nói chính là ông xã muốn chăm sóc hai người một trái một phải, sau đó lại nói đến một người khác. Thế gọi là dời đi lực chú ý.
Ông chồng một khi xuất quỹ luôn sẽ tìm cớ dời lực chú ý của vợ đi, hơn nữa sẽ có một loại áy náy này nọ.
Cho nên mới bỗng nhiên đối tốt với vợ đột xuất như thế.
Bất quá, ông xã vì cái gì không mua đồ ăn vặt, bánh gà con, không cho tôi lên mạng để lấy lòng tôi chứ!?
Tức quá đi!! (◣д◢)
Tôi nhất định sẽ vứt bỏ anh đấy! ( _)
Gì? Mấy người nói nếu không tốt với tôi, không áy náy với tôi, cũng chưa mua cho tôi bánh gà con cùng đồ ăn vặt này nọ, đã nói lên anh ấy không có thay lòng đổi dạ à?
Các người ngốc quá, bị lừa hết rồi. (_)
Không thấy trước đó tôi đã nói vụ tôi với ông xã ái ái sao?
Lão Đậu, Mễ Mễ cùng ông xã và Cá Khô đều nói ‘ái ái’ là chuyện mà hai người vô cùng vô cùng yêu nhau mới làm.
Ông xã còn nói người bị ái ái bởi vì ‘người ái ái’ rất yêu cậu ấy.
Buổi tối ngày đó, số lần ông xã ái ái so với lần trước, lần trước trước của lần trước trước nữa… đều nhiều hơn mấy lần đấy.
Cũng… So với trước kia nhiệt tình hơn nhiều.
Tôi bụm mặt ngượng ngùng nghĩ.
Này chính là chứng cứ ông xã thay lòng đổi dạ đấy!
Anh so với bình thường nhiệt tình hơn, so với bình thường yêu tôi hơn, này thuyết minh anh đang áy náy!
Chứng cứ hùng hồn như thế mà tôi lại quên mất truy cứu chuyện ông xã thay lòng đổi dạ.
Mãi cho đến hôm nay tôi mới nghĩ đến, nhưng đã qua mất ba ngày.
Hôm nay là thứ bảy, anh không có giống trước kia ôm tôi nằm trên giường ngủ nướng, mà là rời đi rất sớm.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Tôi đã biết anh nhất định thay lòng đổi dạ mất rồi.
Hừ! Nhưng ông xã nhất định không ngờ đến thiên tài như tôi, đã sớm nhìn thấu anh ấy.
Ngay lúc anh ấy rời đi, tôi lập tức ăn xong cơm, đeo ba lô khủng long nhỏ tôi thích nhất lên lưng, ôm gối ôm gà con nhỏ tôi thích nhất, lén lút theo sau.
Thấy ông xã định lái xe từ tiểu khu đi ra, tôi vội vội vàng vàng chạy nhanh ra trước tiểu khu, sau đó bắt một chiếc taxi. Ngồi lên đó chờ, lúc nhìn thấy xe ông xã chạy ra, tôi nhanh chóng vỗ vỗ tài xế lớn tiếng kêu: “Chú tài xế ơi, mau mau —— đuổi theo phía trước, xe đó đó.”
“Mau mau ——” tôi không ngừng thúc giục tài xế, nhìn xe ông xã sắp không thấy tôi càng thêm sốt ruột. Nhưng chú tài xế vẫn chưa cho xe chạy, tôi nóng nảy. Quay đầu lại đang muốn lý luận với chú ấy.
Ai ngờ vừa quay đầu, liền bị doạ muốn đứng tim. Chú tài xế sao mắt trợn trắng rồi? Sẽ không bị tái phát bệnh đi? Tôi nhớ rõ trên TV nói người bị phát bệnh tim đều mắt trợn trắng, thở khó nhọc.
Hình như… Giống y như chú tài xế lúc này nha.
Tôi thiếu chút nữa bật khóc: “Chú tài xế, chú không có việc gì đi? Tôi làm hô hấp nhân tạo, rồi xoa bóp tim cho chú nhé —— “
“Không… Không cần…” Chú tài xế cự tuyệt.
Tôi tức giận, chú tài xế sao không biết quý trọng chính mình gì hết vậy?
“Chú tài xế, chú không cần lo lắng. Tôi làm hô hấp nhân tạo cùng xoa bóp tim tốt lắm đấy, được mãn điểm luôn á.” Lão Đậu, Mễ Mễ bởi vì lo lắng tôi xảy ra chuyện, cho nên rất nhiều phương pháp cấp cứu bọn họ yêu cầu đặc biệt nghiêm khắc với tôi.
Tôi còn từng dựa vào kỹ năng xoa bóp tim chuyên nghiệp cùng hô hấp nhân tạo để cứu một đứa bé bị ngạt nước đấy.
Ngay cả lúc cùng ông xã nhận thức, cũng nhờ vào phương pháp cấp cứu xuất thần nhập hóa này mà đem anh cứu trở về, thậm chí nhặt về nhà luôn. Tuy động cơ ban đầu là vì tôi có thói quen nhặt mọi thứ về nhà.
“Thực… Không cần. Chỉ cần cậu, buông tay là được.”
Tôi cúi đầu nhìn nhìn, lúc này mới phát hiện tay mình đang ghì chặt caravat chú tài xế. Tôi hoảng sợ, vội vàng buông tay. Chú tài xế mới như được hồi sinh mà tận lực hô hấp.
Tôi đã biết chuyện do mình làm bậy, vội vàng ngồi thật nhu thuận, lại mĩm cười thật ngoan ngoãn nữa. Lão Đậu, Mễ Mễ cùng ông xã và Cá Khô nói, chỉ cần tôi cười như vậy, bọn họ đều sẽ mềm lòng không thể trách cứ tôi.
Quả nhiên, vốn đang rất tức giận, sắc mặt chú tài xế đột nhiên hòa hoãn lại, bất quá, ánh mắt cũng chú ấy đột nhiên có chút quái quái.
Giống như có nguy hiểm vậy, tôi vặn vẹo bất an.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Sau đó chú tài xế hạ giọng (ánh mắt càng trở nên kỳ quái! ), nói với tôi: “Cậu tên gì?”
Tôi nhìn chú ấy một cái, có tí không vui bĩu môi, ông xã đều không thấy rồi kìa. Không thèm trả lời, không vui vẻ đâu. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào xe ông xã càng ngày càng xa kia.
Chú tài xế nhìn chằm chằm tôi, lại đưa mắt nhìn xe phía trước, khởi động.”À, hiện tại anh lái xe bám theo chiếc phía trước. Cậu có thể nói cho anh biết tên sao?”
Tôi vui vẻ, cười nheo cả mắt, ngoan ngoãn đáp: “Tô Tô.”
“Tô Tô? Tên rất đáng yêu. Cũng rất giống cậu.” Chú tài xế nói.
Bất quá tôi không thèm để ý đâu, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm xe ông xã phía trước, thấy tôi như vậy, chú tài xế liền hỏi: “Tô Tô vì cái gì muốn bám theo xe phía trước? Người trong xe là ai?”
“Trong xe là ông xã tôi!” Tôi kiêu ngạo tuyên bố.
Sau đó xe lập tức trượt bánh, đầu tôi bị đụng ‘binh’ một cái. Bất quá tôi không trách cứ chú tài xế, bởi vì chú ấy có bệnh mà.
Chú tài xế ho khan (chú ấy quả nhiên có bệnh), giọng điệu rất kỳ quái, biểu tình càng cổ quái hơn khi nhìn tôi: “Ông… Ông xã cậu?”
Tôi gật đầu thiệt là mạnh. Đương nhiên là ông xã tôi rồi! Ông xã đẹpp trai nhất trần đời của tôi đấy! (Khi đó tôi đã quên mất tôi đang muốn làm gì.)
Ánh mắt chú tài xế trở nên đờ đẫn, tựa hồ chịu đả kích nặng lắm, sau đó thì thào một câu: “… Cư nhiên đã có chủ…”
Có ý gì? Chú tài xế quả nhiên có bệnh.
Tôi lôi kéo tay áo chú ấy một chút, chú nghi hoặc ngẩng đầu. Tôi nghiêm túc nhìn nhìn, nghiêm túc chỉ chỉ chiếc xe sắp biến mất phía trước.
“Sắp không thấy rồi kìa.”
Chú tài xế đột nhiên cười một cái, lầm bầm lầu bầu: “Bỏ đi. Có thể quen biết với bạn nhỏ đáng yêu này coi như không tệ rồi.”
“Chú ——” Tôi nghiêm túc bất mãn.
“Được được được. Giúp cậu đuổi theo liên đây. Thiệt là, nhìn ngoan ngoãn thế, mà sao tính tình lớn quá vậy.”
Tôi bĩu môi, tôi chỗ nào tính tình lớn chứ! Lão Đậu, Mễ Mễ cùng ông xã và Cá Khô đều nói tôi dễ dỗ lắm đấy.
“Tính tình không lớn, nói cậu một tí là bĩu môi rồi kìa.” Chú tài xế khởi động xe, cười nhẹ nói.
Tôi nghe được, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt tươi cười của chú ấy. Đột nhiên giật mình, gắt gao nhìn chằm chằm mặt chú ấy.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Chú tài xế bị tôi nhìn chằm chằm đến mức không được tự nhiên, không ngừng nâng tay sờ mặt mình, lại hỏi: “Tô Tô, mặt tôi dính gì sao? Tô Tô?”
“Tô Tô, dính gì thì cậu cứ nói. Cậu nhìn như thế, anh sợ lắm đấy.”
Tôi cũng chưa đáp lời, gắt gao nhìn chằm chằm. Cuối cùng chú tài xế trở nên bất đắc dĩ, cũng không để ý tới tôi nữa.
Tôi nhìn chằm chằm nửa ngày, đột nhiên lớn tiếng tuyên bố đáp án của mình: “Chú tài xế, bộ dạng của chú với ông xã Tô Tô rất giống!”
Chú tài xế bị phán là giống kia, mặt cứng đờ hồi lâu, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài: “Tô Tô, cậu chỉ vì cái này mà nhìn anh lâu như vậy?”
Tôi gật đầu.
“Anh còn tưởng rằng mình có mị lực phi phàm chứ… Vậy Tô Tô cảm giác anh với ông xã cậu giống chỗ nào?”
Mắt tôi sáng rực lên một chút, khoa tay múa chân: “Chỗ này, chỗ này nữa. Mũi nè, ánh mắt nè còn có lông mày luôn nè. Quan trọng nhất là cười lên càng giống, má phải đều có lún đồng tiền nè. Chú tài xế cùng ông xã tôi thiệt là giống.”
Chú tài xế buồn cười, cười ha ha: “Nói không chừng ông xã nhà cậu cùnganh  là thân thích thì ——” Chú ấy đột nhiên dừng lại, xe thắng gấp một cú, tôi lại bị đụng vào đầu cái nữa.
Nước mắt trào ra, còn không kịp sờ sờ chỗ đau, chú tài xế nắm chặt cánh tay tôi. Tôi liếc qua, chú tài xế hình như rất sốt ruột rất chờ mong.
“Tô Tô, ông xã cậu cùng anh rất giống?”
“Ừ.” Tôi gật đầu.
Chú tài xế càng kích động. Nửa ngày, chú ấy từ một chỗ ở điều khiển bật ra một cái cóp, lấy một cái khung ảnh, đó là một tấm ảnh chụp gia đình. Anh chỉ vào mặt một người trên ảnh hỏi tôi: “Vậy, giống hắn không.”
Tôi kề sát vào, lập tức liền trừng lớn mắt: “Giống y chang luôn!” Thật sự giống như đúc ấy! Quả thực chính là bộ dáng ông xã già đi mười tuổi, bất quá ông xã so với hắn thì ôn nhu hơn.
Chú tài xế kích động cực kỳ. Tôi thì lại lo lắng chú ấy có khi nào lại tái phát bệnh tim không.
“Tô Tô, ông xã cậu… chính là ở chiếc xe phía trước à?”
“Đúng vậy.” Tôi gật đầu, đồng tình nhìn chú ấy.
Thật đáng thương, chú tài xế không chỉ có bệnh tim, trí nhớ còn rất kém. (Tôi quên chú tài xế khó thở là vì lúc nảy tôi kéo lấy caravat của chú ấy.)
Chú tài xế tự tin cười, cùng ông xã giống yluôn, bất quá chú ấy cười đến phóng đãng quá à.
” Tô Tô thân ái, cưng cứ yên tâm đi. Chỉ cần giây lắt, anh liền vượt qua ông xã cưng nha~.”
Sau đó, chú tài xế lập tức đạp mạnh chân ga, xe vọt lên trước, tốc độ nhanh như bay.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Tôi không có sợ hãi, trên thực tế, tôi rất hưng phấn. Tôi rất thích chơi tàu lượn siêu tốc cùng mấy trò chơi mạo hiểm, nhưng ông xã cùng mọi người chẳng bao giờ chịu cho tôi chơi hết.
Không nghĩ tới, chú tài xế tốt như thế. Tôi cười híp cả mắt.
Nhưng ngay sau đó tôi cười không nổi nữa rồi, bởi vì lúc xe dừng lại, chú tài xế dẫn theo tôi tìm đến ông xã, tôi thấy bên cạnh anh còn đứng một cậu con trai trẻ tuổi xinh xinh đẹp, hoạt bát đang yêu.
Còn cậu trai trẻ kia thì ôm lấy cánh tay ông xã tôi, líu la líu ríu nói cười không ngừng. Mà ông xã thì tuỳ ý để cậu ta ôm nữa chứ, còn… Còn cười đến thật ôn nhu.
Mũi tôi đột nhiên lên men, nước mắt bắt đầu tụ tập nơi hóc mắc. Tôi rốt cuộc nhớ đến mình tới đây làm gì rồi.
Ông xã, anh đã thay lòng đổi dạ.
Mà lần này, là sự thật.
— Hết chương 3 —

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét