2.12.2017

Thay lòng đổi dạ [PN2]

.:Phiên ngoại 2:.

Giả sử ông xã biến thành mèo, tiểu thụ biến thành chuột.

Đó là một chú mèo vô cùng anh tuấn, ít nhất các vị tiểu thư mèo khắp ngõ nhỏ phụ cận mấy cái phố lớn đều ngưỡng mộ, các tiểu thư ấy vô cùng thích ý được giao hợp giao hợp với mèo ta nha~.
Vằn hoa nâu đen, da lông sáng bóng, rất giống một công tử mèo an nhàn sung sướng nơi nhà giàu. Ánh mắt hổ phách luôn lười nhác híp lại, một khi nghía trúng thực vật hoặc bị kẻ xâm nhập đột kích sẽ trở nên lãnh lệ ác liệt, giống một kẻ uy phong lẫm lẫm gặp thần giết thần.
Mèo ta cứ như anh hùng, cao ngạo tựa hoàng đế.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Mỗi sáng, mèo ta cứ như một hoàng đế tuần tra lãnh địa quanh thành phố, nó thậm chí có thể không kiêng dè bất cứ ai mà tiến vào nhà của người ta.
Phảng phất như cái nơi ở của nhân loại cũng thuộc về phạm vi lãnh địa của nó.
Cố tình mấy nhân loại kia còn ngầm đồng ý hành vi của con mèo này.
Bình thường đại bộ phận con người đều mang chán ghét rất lớn với mèo hoang thậm chí là ác ý, cho dù có người hảo tâm, nhưng cũng không mấy vui vẻ để một con mèo hoang tùy ý ra vào như chốn không người được.
Bọn họ cho rằng như thế sẽ mang rất nhiều vi khuẩn vô nhà, trời biết trên người chúng nó có bao nhiêu vi khuẩn đâu.
Không thể không thừa nhận, ngoại trừ giá trị nhan sắc của mình, chú mèo này còn có một cổ khí phách chinh phục và nô dịch nhân loại trời sinh.
Cho nên, đấy là nguyên nhân nó được toàn thể mèo hoang lớn lớn nhỏ nhỏ phụ cận tôn sùng như thần.
Có một bé chuột nhắt, nhìn đại khái chừng bốn năm tháng tuổi. Toàn thân đen nhánh, khác hẳn màu xám cùng màu trắng thuần túy thông thường.
Tựa như một miếng tơ lụa thượng đẳng, mềm nhẵn sáng bóng, vừa thấy đã muốn nhẹ nhàng vuốt ve.
Bất quá thật đáng tiếc, thẩm mỹ quan của nhân loại đã theo giá trị vật thể mà thay đổi. Nếu là một khối tơ lụa đen tuyền, bọn họ sẽ không tiếc rẻ mà khen ngợi hết lời. Nếu là một món đồ cổ màu đen, bọn họ không tiếc bày tỏ sự cuồng nhiệt với nó.
Đáng tiếc đây chỉ là một con chuột.
Cho dù là một màu đen hoàn mỹ, thì nó vẫn chỉ là một con chuột. Đại diện cho các từ bẩn thỉu, xấu xí, đê tiện…
Cho nên lúc mèo ta như thường lệ chạy vào một hộ gia đình tuần tra lãnh địa, lập tức nghe được tiếng la hét chói tai điên cuồng của nữ chủ.
Sau đó nó chợt nhìn thấy một con chuột nhắt, thần kỳ là con chuột nhắt đó đang ngốc tại chỗ, giống như bị dọa đơ rồi.
Quỷ dị nhất chính là nó còn có một ý tưởng.
Con chuột kia, dường như là kẻ đần độn.
Mèo ta ưu nhã, giống hoàng đế tôn quý bước vào, đi thẳng đến trước mắt chuột nhắt. Sau đó nó lại lần nữa quỷ dị cảm nhận được chuột kia kinh hách lần thứ hai.
Bởi vì chuột kia đang muốn nâng móng nhỏ, động tác vốn tính trốn chạy nháy mắt cứng ngắt, hai tròng mắt như hạt đậu nhỏ gần như đứng thẳng, ngây ngốc nhìn nó.
Nó phát ra tiếng gừ đe doạ từ trong cổ họng, sau đó nó liền há hốc mồm nhìn chuột kia đâm đầu chạy băng băng vào phía nó.
Bất quá chuột nhắt không có đụng vào nó, bởi vì trước nó còn có một cái ghế dựa, chuột nhắt ‘cạch’ một tiếng trực tiếp đụng đến đầu đầy sao.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Chuột nhắt lộn mẹo té ngã xuống đất, hai cái móng vuốt bé nhỏ ôm chặt trước ngực, giống y như nhân loại.
Cái bộ dáng này manh không thể tả. Đáng tiếc không có người nào thấy, duy chỉ có kẻ thù không đội trời chung trăm ngàn năm nay của nó bắt gặp.
Chuột nhắt lộn mèo té ngã, không thấy cái tên đáng sợ kia nữa, cho rằng mình đã an toàn. Chậm rãi đứng lên nhích nhích mũi tìm đồ ăn. Nhích nhích mũi đi tới một hồi đi thẳng đến dưới chân mèo ta.
Sau đó, mèo ta vinh hạnh được thấy tận mắt một chuột nhắt tạc mao, lông xù đen tuyền cả người chỉa thẳng lên, cái đuôi mãnh khảnh đứng thẳng cao gấp hai lần chiều cao toàn thân, tạo nên một bộ dáng buồn cười quỷ dị.
Có thể thấy được, chuột nhắt này bị hù đến hư rồi.
Chuột nhắt bị doạ đến mức máy bay đầy đầu, nhanh chóng lui về sau vài bước, xoay người chạy trốn. Chuyển hướng một cái lỗ nhỏ dưới bàn máy tính, ‘Phanh’ một tiếng đâm sầm vô tấm sắt.
Chuột nhắt căng cơ bắp, bò lên chạy lại, đâm sầm lần nữa. Cứ như thế vài lần, rốt cuộc sau bao xương máu nó tìm đúng được đường, ‘Vèo’ một tiếng biến mất.
Cả một quá trình, mèo ta y như hoàng đế tôn quý chiễm chệ nằm đó, tư thế đó, ưu nhã mà cao quý, lãnh diễm mà đoan trang, nề nếp nhất nhà.
Mèo ta cảm thấy chuột nhắt vô cùng thú vị, đương nhiên trọng điểm là do nó ăn no nhàn rỗi không có chuyện gì làm, ngày qua ngày tuần tra lãnh địa tuy khiến nó rất có cảm giác tự hào.
Nhưng lạc thú này, nó sẽ không cự tuyệt.
Vì thế nó tiến lên, dựa sát mặt vào, mắt thông qua kẽ hở nhìn vào trong, thấy bé chuột kia quay lưng lại nó, nhìn tường rất chi thâm tình.
Chuột nhắt hãy còn đang run rẩy, giật giật thân mình, run run lỗ tai, chỗ vui nhất chính là cái đuôi, co một chút, giật một chút liên tục.
Mèo ta thử giơ móng vuốt vói vào, phát hiện làm không được. Bèn tìm một vị trí gần đó, thổi hơi liên tục vào, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng gừ khủng bố.
Doạ chuột nhắt run như cầy sấy, nhưng dù vậy nó vẫn không có xoay chạy trốn.
Tinh thần này, sợ là ngay cả Q* cũng đều kém đi.
*Tui k biết Q là cái chi hết
Mèo ta rất có kiên nhẫn, giống như thời nó kiên nhẫn đứng phía sau Lão Đại làm đàn em, lại kiên nhẫn dẫn nó đến nhà loài người trộm đồ ăn nào đó, càng kiên nhẫn chờ đợi Trạm thu động vật đến hốt nó đi.
Cho nên mèo ta hiện tại cứ ở lì chỗ này thủ, chờ chuột nhắt tự mình chịu không nổi hoảng loạn vọt ra, nó lập tức bắt lấy mà chơi, chơi chán thì ăn luôn, hoặc làm qua đưa cho mấy cô mèo xinh đẹp trong khu.
Mèo ta ngủ gật rồi, nó có chút mệt mỏi. Mèo là loài sinh vật nếu có cơ hội sẽ tuỳ chỗ ngủ gật, nhưng chỉ chốc lát như thế, con chuột thú vị kia…
Không thấy.
Chỉ đăng tại Nhà của Bạch: www.jennybach93.blogspot.com
Lần đầu đánh mất con mồi, mèo ta cũng không quá tức giận, nó chỉ đánh một dấu đen trong lòng mà thôi, cứ như vậy, cùng kẻ địch ngàn năm, một con chuột nhắt, đánh dấu một bước ngoặc.
Liên tục vài ngày, mèo ta đều chạy đến nơi này tuần tra, lúc trước phải đến ba bốn ngày một lần. Tần suất này làm mấy con mèo hoang trong phố điên cuồng loan truyền tin lão đại muốn ‘hoàn lương’ rồi.
Ngay cả vị nữ chủ kia cũng thụ sủng nhược kinh mà nhanh nhẹn cầm các loại cá khô thượng đẳng chiêu đãi hoàng đế bệ hạ đoạn thời gian này thường xuyên đến sủng hạnh, chỉ chờ hoàng đế bệ hạ gật đầu phù chính.
Ai cũng không biết mèo ta đến chỉ vì tìm một con chuột nhắt, bất quá nó liên tục vài ngày đều không có nhìn thấy chuột kia, bèn khôi phục tần suất ba bốn ngày như trước.
Một ngày này, mèo ta như lệ tuần tra lãnh địa, vừa nhảy lên cửa sổ, lập tức nghe thấy tiếng hét chói tai kinh động quỷ thần của nữ chủ. Nó phản xạ có điều kiện tìm kiếm bóng dáng chuột nhắt.
Chuột nhắt nhìn qua so với lần trước còn nhỏ hơn, cả người ướt sũng, bộ dáng đáng thương hề hề. Da lông không còn bóng loáng nhu thuận như trước, đôi chỗ còn rụng rớt.
Thoạt nhìn đã biết mấy ngày qua nó sống cũng không tốt gì.
Chuột nhắt thấy mèo, kinh hách quá độ y như lần trước ngốc ngốc chạy về hướng mèo ta, bất quá lần này nó sẽ không đâm sầm vô ghế nữa.
Bởi vì mèo ta nhào qua ngậm lấy nó nhảy lên bật cửa sổ, quay đầu khinh bỉ đối với vị nữ chủ đang phát ra ý cảm kích lộn xộn kia, rồi chạy đi.
Bất quá, lần này, nó không nghĩ chơi chán rồi ăn luôn hoặc đưa mấy cô mèo xinh đẹp làm quà, mà là nghĩ đem chuột nhắt về nuôi bên người, nuôi đến nó mập mập bóng loáng cả đời.
Về phần có thể hù chết chuột nhắt hay không? Ai quan tâm chứ.
Dù sao chuột nhắt ngốc như vậy, có thể đem mèo ta coi như ân nhân thân thiết sùng bái luôn ấy.
— Hết phiên ngoại 2 —

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét